Chương trước
Chương sau
Edit: Duyên

Về mối quan hệ của Diệp Từ và Hắc Dạ Bạch Trú, nói ra cũng rất phức tạp..

Nếu nói họ không có giao tình gì, dường như không phải, ít nhất Diệp Từ xen vào việc của người khác còn hắn thì có vài chuyện nói không nên lời. Hơn nữa, Hắc Dạ Bạch Trú người này bị bao vây mỗi ngày, sao vẫn nói không biết chứ. Nhưng nói có quan hệ tốt, đó là không thể nào, ít nhất có một thời gian ở cửa trung tâm khiến cho trong lòng Diệp Từ vô cùng khó chịu.

Nói cho cùng, quan hệ của Diệp Từ và Hắc Dạ Bạch Trú thật sự không xa không gần, lúng ta lúng túng, nhưng cũng giống như một mối quan hệ như vậy, Diệp Từ thật sự nghĩ không ra, quan hệ như vậy, lần đầu tiên Hắc Dạ Bạch gần với mình như vậy là có chuyện gì đây?

Bởi vì không hiểu, cho nên Diệp Từ vẫn điện thoại liên lạc với Hắc Dạ Bạch Trú.

Hiển nhiên Hắc Dạ Bạch Trú không muốn nói chuyện không cần thiết, cho nên, sau khi tiếp nhận điện thoại, liền trực tiếp nói rõ ý đồ của mình: "Công tử, hai người chúng ta liên minh công hội như thế nào?"

Điều này làm cho Diệp Từ có chút mờ mịt. Không có chăn đệm, không có báo trước, sao Hắc Dạ Bạch Trú này đột nhiên có suy nghĩ này chứ, cô dừng lại, suy nghĩ một chút, mới trả lời Hắc Dạ Bạch: "Sao đột nhiên lại nói như vậy?"

"Thịnh Thế." Hắc Dạ Bạch cũng không vòng vèo, trực tiếp nói ra nguyên nhân.

Lại là Thịnh Thế.

Diệp Từ hít một hơi thật sâu, cô biết rõ Thịnh Thế khi đăng nhập vào trò chơi, nó sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ đến với bố cục của trò chơi. Nhưng cô không ngờ tới, ảnh hưởng đã lan nhanh đến gần công hội. Nhưng cũng có công hội lớn như Đại Đường, xem ra, ảnh hưởng của Thịnh Thế vượt xa suy đoán của Diệp Từ với nó.

Diệp Từ trầm tư một chút, mới không nhanh không chậm trả lời Hắc Dạ Bạch Trú: "Hắc Dạ, công hội của anh lớn như vậy, số người đã vượt qua ngàn vạn, mà Mỗi Ngày Hướng Lên của chúng tôi chỉ là một bang nhỏ, dù có quan hệ với Thịnh Thế, tôi không cảm thấy công hội lớn như của anh sẽ tìm kiếm liên minh với công hội của tôi đầu tiên, nếu như muốn tìm, không phải anh nên đi tìm Lang tộc, Chiến Qua, Thiết Huyết mấy công hội lớn đó chứ sao lại đến tìm tôi?"

Hắc Dạ Bạch Trú lẳng lặng nghe âm thanh lạnh nhạt từ mật ngữ trong kênh nói chuyện truyền ra, trống rỗng mà xa xôi, dường như tất cả điều này không có bất cứ quan hệ gì với cô ấy. Khóe môi anh giật giật, người phụ nữ này thật sự không dễ đối phó.

"Người sáng mắt không nói tiếng lóng. Công tử U, lần này Thịnh Thế tiến quân vào Vận Mệnh, chỉ sợ không phải là chiến thuật biển người. Ít nhất bây giờ nhìn thấy, chiến thuật biển người không ảnh hưởng không lớn với trò chơi, cho nên, tôi nghĩ lần này Thịnh Thế sẽ không lại sử dụng chiến thuật biển người, mà sử dụng phương pháp bí ẩn và càng âm độc hơn." Hắc Dạ Bạch Trú nói đến đây thì dừng lại, sau đó mới nhẹ nhàng cười nói: "Tôi nghĩ, gần nhất chuyện bảng xếp hạng cô cũng đã thấy, dù không ai có thể chứng minh ra ngoài là Thịnh Thế làm, nhưng trong lòng tất cả mọi người hiểu rõ, hơn nữa, còn có..." Hắc Dạ Bạch Trú nói đến đây không có tiếp tục nói hết, chẳng qua hời hợt nói: "Còn có một việc tôi không biết bao vây."

Lông mày Diệp Từ nhướng lên, xem ra, những Hội trưởng đại công hội này muốn biết được nhiều xa hơn chính cô nghĩ. Chuyện bảng xếp hạng bọn họ biết rõ cũng không kỳ quái, nhưng ngay cả chuyện người chơi đỉnh cấp tứ đại lục bị bao vây tiêu diệt ám sát bọn họ cũng biết rõ, chỉ sợ tiếng xấu Thịnh Thế đã sớm lan xa rồi.

"Sau đó thì sao?" Cô không nhắc tới lời nói của Hắc Dạ Bạch Trú, chẳng qua không kiêu ngạo không siểm nịnh lạnh nhạt hỏi.

"Sau đó?" Hắc Dạ Bạch Trú nhẹ cười cười: "Mặc dù chiếm được bảng xếp hạng, lại làm nhiều chuyện mờ ám, nhưng tôi tin tưởng đây đều là hành động lập uy của Thịnh Thế sau khi vào trò chơi. Trò chơi Vận Mệnh này quan trọng nhất vẫn là chiến, cũng như thực hiện nhiệm vụ chính, những ai không theo kịp dù chiếm bảng xếp hạng cũng vô ích, hơn nữa bây giờ đẳng cấp người chơi chủ lực của Thịnh Thế còn thấp, cho nên, tôi tin rằng bọn họ sẽ tiến vào công hội lớn nhỏ trong trò chơi, đó là tiến độ PVP đối chiến và phó bản PVP. Sở dĩ tôi tìm được cô, không vì cái gì khác, mặc dù tôi không biết tại sao Mỗi Ngày Hướng Lên Phía Trước ở tiến độ phó bản luôn có thể vượt lên đầu tất cả đại công hội, nhưng tôi lại biết rõ, cô ở trong đó có vai trò rất quan trọng, cho nên... tôi muốn hợp tác với cô đầu tiên, thừa dịp cánh chim của Thịnh Thế còn chưa cứng cáp, trước chiếm lấy thế chủ động rồi nói sau." Nói đến chỗ này, Hắc Dạ Bạch Trú thở ra một hơi, "Đây chính là mục đích của tôi tìm đến cô."

Ngón tay của Diệp Từ nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay che giấu trong áo choàng, im lặng nghe Hắc Dạ Bạch Trú nói, hồi lâu không lên tiếng. Không thể phủ nhận Hắc Dạ Bạch Trú vẫn rất có thành ý, hắn nói trắng ra, người cũng có vẻ rất chân thành. Quan trọng nhất là, mặc dù hắn không có phân tích toàn diện về Thịnh Thế, nhưng vẫn có chỗ đúng.

Diệp Từ cũng từng nghĩ tới, sau khi Thịnh Thế chiếm đóng bảng xếp hạng rồi sẽ làm những gì nữa, kỳ thật kết quả như lời của Hắc Dạ Bạch Trú nói không sai biệt lắm, đương nhiên cô sẽ không quên chuyện quặng mạch Bí Ngân, chẳng qua không cần nói ra, cũng chỉ có vài người biết rõ mà thôi, trong khi trước đây, khi có người chơi bước vào đã chỉ ra.

"Tìm tôi cũng vô dụng, kỳ thật anh có thể tìm Mạch Thủy Thâm." Diệp Từ nghĩ một lát, cảm thấy chuyện liên minh công hội này với công hội kia thì mình vẫn không nên trộn lẫn vào sẽ tốt hơn, dù sao mình cũng không phải rành về mấy chuyện quản lý công hội, loại chuyện này đi tìm Bạch Mạch thì đúng hơn.

"Tôi cũng đã nghĩ tìm đến anh ta, nhưng..." Hắc Dạ Bạch cười khổ một cái: "Tôi nghĩ bọn họ có lẽ không quá chào đón tôi, dù sao giữa công hội hai nhà chúng ta cũng không quá hài hòa."

Diệp Từ nở nụ cười, lúc này thật sự nở nụ cười. Cũng đúng mặc dù Cập Thì Vũ và Bạch Mạch biết chuyện nặng nhẹ, nhưng cũng khó nói sẽ không bởi vì chuyện lần trước công hội bị bao vây tấn công mà gây khó dễ với Hắc Dạ Bạch. Cô nói: "Hắc Dạ, anh phải biết rằng, tôi là một người ăn không nhả xương, anh muốn dựa vào tôi để mua nghiên cứu..."

"Tiền không là vấn đề, chỉ cần ngươi chịu ưu tiên bán nghiên cứu cho Đại Đường chúng tôi, mọi chuyện đều dễ nói chuyện."

"Cái này tôi không thể đảm bảo." Diệp Từ nheo mắt lại, "Hắc Dạ, anh có nghĩ tới vấn đề này, chẳng lẽ những đại công hội khác sẽ không nghĩ tới sao? Anh cũng phải biết quan hệ giữa tôi và Lang tộc, Chiến Thiên đều tốt hơn Đại Đường của anh rất nhiều, cho nên..." Môi của cô nhếch lên có hương vị tính toán, "Tôi chỉ đảm bảo anh trả giá cao là được."

Hắc Dạ Bạch không có trả lời ngay, hắn rũ mi xuống nghĩ một lát sau mới nói: "Nói như vậy, nếu như Thịnh Thế ra giá cao nhất, cô cũng sẽ bán nghiên cứu cho họ sao?"

Diệp Từ nhẹ xùy một tiếng: "Tôi là một thương nhân, nhưng không có nghĩa tôi không nắm chắc, không có điểm mấu chốt." Cô không muốn nhiều lời tới vấn đề khác, nhưng nói tới Thịnh Thế, dù cho cô nhiều tiền hơn nữa, cô cũng quyết định sẽ không bán nghiên cứu cho Thịnh Thế. Cũng không phải cô và các đại công hội khác có chung mối thù, nhưng là Thịnh Thế này lại muốn mạng của mình, sau đó quay đầu ra ít tiền đã muốn mua nghiên cứu từ trong tay cô, cô cũng không phải vì tiền đến ngốc, sao lại đồng ý chuyện như vậy.

Nghe được Diệp Từ nói như thế, Hắc Dạ Bạch cũng không có nói nhiều, nhếch miệng mỉm cười, "Được rồi, tôi sẽ liên lạc với Mạch Thủy Thâm." Dứt lời hắn cũng không nói nhiều với Diệp Từ, trực tiếp cúp máy.

Sau khi Diệp Từ và Hắc Dạ Bạch nói chuyện xong, lập tức liên lạc vớ Bạch Mạch, nói hết tất cả chuyện vừa rồi nói với Hắc Dạ Bạch, Bạch Mạch cười: "Em nhanh hơn anh ta một bước, anh ta cũng đang liên lạc với anh."

Diệp Từ thầm nghĩ động tác của Hắc Dạ Bạch quả thật rất nhanh, trong nháy mắt đã liên lạc với Bạch Mạch rồi, xem ra, chuyện muốn liên minh này hắn thật sự để ở trong lòng.

Thấy Diệp Từ không nói gì, Bạch Mạch ra: "Chuyện liên minh giao cho tụi anh thì tốt rồi, kì thật Đại Đường không là phải người đầu tiên tìm đến công hội của chúng ta, sáng nay Lang tộc, Chiến Thiên còn có Chiến Thương bọn họ cũng đã tới tìm anh, đương nhiên, đều vì chuyện của Thịnh Thế, anh cũng không có phản đối, dù sao chuyện liên minh như vậy cũng không phải chuyện xấu, nhiều một chút thì có thêm một chỗ tốt."

Nếu như Bạch Mạch và Cập Thì Vũ đã có quyết định, như vậy Diệp Từ cũng sẽ không tiếp tục quan tâm chuyện này, ngược lại Bạch Mạch hỏi chuyện mình bị vây công (bao vây tấn công),Diệp Từ cũng không có giấu giếm, từ đầu tới cuối nói cho Bạch Mạch, có chút cao hứng nói: "Thu hoạch lớn nhất chính là làm được ba chiếc áo choàng che giấu, mặc dù số lượng ít một chút, nhưng vẫn tốt hơn không có một cái."

Bạch Mạch nghe được lời nói của Diệp Từ, không khỏi có chút quan tâm: "Bây giờ Thịnh Thế có thể làm ra chuyện như vậy, không biết sau này còn sẽ làm chuyện gì."

Diệp Từ lại lơ đễnh: "Không sao cả. Nước tới đất chặn, binh tới tướng đỡ mà thôi."

Nói công việc xong, hai người nói thêm vài câu thì thu tuyến. Diệp Từ hít một hơi thật sâu, mở ra không gian sủng vật, hình như lão Lục còn đang ngủ. Diệp Từ cũng là lần đầu tiên tiếp xúc sinh vật cao cấp như vậy, càng là lần đầu tiên sử dụng tinh hạch cao cấp để nuôi sủng vật, với biến cố và tình huống trước khi sinh vật cao cấp tiến giai kỳ thật cô cũng không mấy rõ ràng. Cô nhìn thuộc tính bây giờ của lão Lục, các hạng chỉ tiêu cũng không có gì thay đổi, chẳng qua trước mặt hoạt động có ba chữ —— đang tiến giai.

Thoạt nhìn, phải đợi lão Lục tỉnh lại, phải đợi đến lúc hoạt động tiến giai hoàn thành mới có thể biết.

Nếu như lão Lục đang ngủ, Diệp Từ chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi cho nó ngủ, thức ăn trên người cũng không còn nhiều, cô quyết định không thể lãng phí, sau đó nhảy xuống nhánh cây, chỉ huy lão Tứ bắt đầu tiếp tục đi train level ở bên trong Mê Vụ Sâm Lâm.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, ba ngày sau, thức ăn trên người Diệp Từ gần như đã tiêu hao hết rồi, nhưng lão Lục vẫn không có động tĩnh gì, ngược lại đẳng cấp lão Tứ đã bằng với Diệp Từ rồi. Cô quyết định quay về Hồng Hồ Thành một chuyến, mua chút thức ăn, sau đó đưa hai cái áo choàng cho Bạch Mạch xử lý.

Lúc Bạch Mạch nhận được hai cái áo choàng che giấu cũng không nhịn được tán thưởng đây là đồ tốt, có điều, tạm thời cũng không vội quyết định cho ai sử dụng, Diệp Từ thấy bọn họ bận rộn chuyện trong công hội cũng không có quấy rầy họ, trực tiếp đi khỏi nơi đóng quân của công hội, sau đó tìm được Hellen. Người phụ nữ này là Kiến trúc đại sư, mặc dù là NPC, nhưng cô ta là nô lệ của Diệp Từ, luôn phục tòng vô điều kiện với Diệp Từ, cô nghĩ nên phòng ngừa chu đáo cho những chuyện sắp xảy ra, mà cô cũng định cho người phụ nữ này chính thức bước lên sàn sân khấu của lịch sử.

Theo kế hoạch của Diệp Từ, Bạch Mạch thu nhận không ít người chơi có sinh hoạt nghề nghiệp là kiến trúc sư vào công hội, có điều đẳng cấp rất thấp, cơ bản chỉ có thể xây dựng một ít phòng ốc, không có cách so với kiến trúc đại sư như Hellen, chẳng qua nếu có Uóc Lan chế tạo bản vẽ, bọn họ cũng không phải không thể làm những công trình khác. Dù sao, những người chơi này không làm được đại sư, làm người xây dựng đơn giản cũng được.

Trong phòng Hellen chất đầy các bản vẽ và tài liệu hàng mẫu kiến trúc. Từ khi đi khỏi bộ lạc, dường như cô ta đã không cần cấm kỵ ánh mắt trong bộ lạc, muốn làm gì thì làm cái đó. Cho nên, cô đã không kiêng kỵ gì bày ra si mê với kiến trúc.

Lúc Diệp Từ đi vào trong phòng Hellen, nhìn thấy cô ta dựa vào bàn đang viết viết vẽ vẽ cái gì đó. Cô ho nhẹ một tiếng, dẫn tới Hellen chú ý.

Hellen ngẩng đầu thấy Diệp Từ, vội vàng đứng lên, có chút xấu hổ cúi đầu nói: "Chủ nhân."

Diệp Từ mỉm cười gật đầu: "Hellen, cô vẽ rất nhiều bản vẽ."

Hellen nghe Diệp Từ nói thế, càng thêm xấu hổ: "Tôi chỉ nhất thời hứng thú. Chủ nhân chê cười. Cơ thể tôi không tốt, không thể làm chuyện lớn, chỉ có thể đặt hết tâm tư vào mấy chuyện nhỏ nhặt."

Diệp Từ lại không cho là đúng, cô lắc đầu: "Gì mà làm chuyện lớn? Cái gì gọi là chuyện nhỏ? Chỉ cần có thể sử dụng, thì đó là chuyện tốt, ở bộ lạc của cô cảm thấy chuyện cô đang làm là vô dụng, nhưng ở trong mắt của tôi thì nó rất có giá trị."

Có lẽ lần đầu tiên Hellen nghe được Diệp Từ đánh giá những bản vẽ này của mình, ánh mắt không khỏi sáng lên: "Thật sự?"

Diệp Từ không có lên tiếng, chẳng qua cúi đầu nhìn một tờ bản vẽ trên bàn cách mình gần nhất, phía trên là vẽ công trình phòng thủ, mặc dù Diệp Từ không phải quá hiểu biết với kiến trúc, nhưng chỉ nhìn vào bản vẻ, đó cũng là bản vẽ đồ án cao cấp. Tấm bản vẽ công trình phòng thủ, từ phòng ngự đến lực công kích, lại đến tất cả vị trí thủ vệ đều rõ ràng cái gì cần có đều có, từ bản vẽ có thể nhìn thấy công trình phòng thủ trên đó con cao cấp hơn cách phòng thủ của Hồng Hồ Thành bây giờ.

"Tấm công trình phòng thủ này có thể đặt ở đâu?" Hellen nghe được Diệp Từ hỏi vội vàng nhìn qua, sau đó thành thật trả lời: "Cái này là tôi căn cứ vào nơi đóng quân hiện tại mà vẽ ra, mặc kệ là địa đồ thế nào, thành thị, chỉ cần điều chỉnh sơ qua một chút, kỳ thật cũng có thể sử dụng."

"A?" Diệp Từ nheo mắt, "Thật không?"

"Đúng vậy, chủ nhân." Hellen vội vàng gật đầu, vô cùng chắc chắn.

Đột nhiên Diệp Từ nở nụ cười: "Hellen, cô đi theo tôi đến một chỗ, cũng giúp tôi một chút, nếu như tôi muốn xây dựng phòng thủ thành phố ngay đó thì không biết có được hay không."

Hellen hơi sững sờ, rồi sau đó trong ánh mắt hiện ra một tia cuồng nhiệt: "Chủ nhân, ý của ngài là muốn tôi xây dựng phòng thủ thành phố."

Diệp Từ không có trả lời ngay, chẳng qua nhướng mày: "Cô đi theo tôi, nhìn rồi hãy nói."

Hellen vô cùng cao hứng, vội vã làm theo Diệp Từ đi về phía bộ phận Truyền Tống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.