Chương trước
Chương sau
Thanh âm của Diệp Từ cũng không lớn, nhưng hoàn toàn có thể khiến cho đám người khuôn mặt dại ra chết lặng như pho tượng nhìn Diệp Từ vẫn lẳng lặng đứng trước mặt. Phản ứng như vậy khiến cho Diệp Từ có chút không quen. Phải biết rằng, cho dù cô đã làm những chuyện gì, nhưng cô cũng chưa bao giờ cho rằng mình rất giỏi, huống hồ vô luận là Thiên Thiên Hướng Thượng hay những game thủ cô thường tiếp xúc cũng không có ai lại phản ứng mạnh như thế này, phút chốc lâm vào tình huống này khiến cho Diệp Từ có cảm giác hình như mình là người ngoài hành tinh thì phải.

"Thật là Công Tử U sao?"

"Thật hay giả? Đừng gạt tôi nha?"

Kênh bản đồ lại lập tức như bị tạc một quả boom, có chần chờ, có hưng phấn. Đương nhiên là càng nhiều người bỏ dở công việc chạy tới Hắc Nê Thành cửa Tây tham gia náo nhiệt, đây cũng chưa là cái gì, càng khoa trương chính là còn có rất nhiều game thủ tụ tập ở cổng Tây báo chuyện này về Công hội. Điều này lại đưa tới vô số những tên ăn no rửng mỡ liều mạng chạy tới bản đồ này.

Nói là tới tham gia đồ sát game thủ Bắc đại lục, không thể để cho Bắc đại lục ăn hiếp người mình, nhưng là trên thực tế, tất cả đều mang tâm tình tới xem náo nhiệt. Trong phút chốc, vốn Ưu Thương Đàm bị coi là bản đồ vô cùng quạnh quẽ bỗng chốc trở nên náo nhiệt ngang với Quán Quân Thành.

Kỳ thật đây cũng chưa tính là gì, đại sự chính thức khiến cho Diệp Từ cảm thấy đau đầu còn ở phía sau. Bởi vì chưa đầy mấy phút. Cô đã nhìn thấy hàng ngàn game thủ chạy tới cổng Tây.

Vốn cô còn tưởng rằng, đã có nhiều người tới hỗ trợ như vậy, đại khái mình có thể nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, khỏi phải đi giúp đỡ lần này, tuy nhiên lại thật không ngờ, sau khi những người này đến cổng Tây, Diệp Từ mới biết được mình đã nghĩ quá sai lệch. Trên thế giới vẫn có một số người như vậy, bọn họ không sợ chết, cũng không sợ mất trang bị, càng không sợ cái gì mà rớt cấp. Chỉ cần có tin tức đủ kích thích, chỉ cần có bát quái đủ kích thích là có thể khiến bọn họ bán mạng.

Theo tình huống hiện tại, Diệp Từ chợt phát hiện chính mình tựa hồ cũng đã trở thành cái bát quái đủ kích thích cùng đủ sốt dẻo kia, bị quây ở giữa đám người, cô cảm thấy mất tự nhiên chưa từng có từ trước tới nay, thật sự cô chưa từng bị nhiều người vây xem ở khoảng cách gần như vậy, khung cảnh kia thực sự rộn ràng tấp nập, thập phần đồ sộ. Không chỉ có thế, thậm chí có rất nhiều game thủ trực tiếp chạy đến bên cạnh cô, bày ra đủ loại tư thế chụp ảnh lưu niệm.

Tựu như trong nháy mắt, Diệp Từ cảm giác mình thật giống như một công trình kiến trúc hay tượng điêu khắc của bản đồ, hoàn toàn biến thành background vạn năng. Đây cũng chưa là gì, thậm chí bên cạnh cô còn có game thủ bắt đầu duy trì trật tự thứ tự chụp ảnh, lúc này, Diệp Từ nghĩ cho dù dùng màu đen để hình dung toàn bộ sinh mệnh của cô cũng không có gì quá.

Mắt thấy, người ngày càng nhiều rồi, Diệp Từ nghĩ, chuyện như vậy tuyệt đối không thể lại để tiếp tục xảy ra nữa, vì vậy cô hắng giọng nói với game thủ đang một mực duy trì trật tự kia : "Xin hỏi, anh là tên gì. . ." Đây là một Tinh Linh tóc vàng mắt xanh, đại khái là một game thủ ngoại quốc, ngũ quan thâm thúy rất đẹp mắt.

Anh vừa nghe thấy có người gọi tên mình, xoay người nhìn lại, phát hiện là Diệp Từ, vội vàng trả lời: "Tôi, tôi gọi Tiên Nhân Chưởng, Công Tử U, có chuyện gì không?" "Ah, tôi chỉ muốn hỏi một chút, mọi người tập kết ở chỗ này là muốn tổ chức phản công Bắc đại lục phải không?" Đối với loại hoạt động không có ích lợi gì này, lại toàn những người có khi cả đời cũng chẳng gặp mặt, Diệp Từ cho tới bây giờ đều lưu cho đối phương ba phần mặt mũi.

Dù sao, chẳng ai biết được về sau họ có quan hệ gì với mình không. Lưu người chỗ trống, Cho người mặt mũi, cũng là cho mình mặt mũi.

Dường như nhờ một câu này, Tiên Nhân Chưởng mới nhớ tới mục đích chủ yếu mà bọn họ tập trung ở chỗ này, cũng không phải tới chụp ảnh lưu niệm, tiếp xúc thân mật cùng đại thần, mà là muốn đi Ưu Thương Đàm phân cao thấp với Bắc đại lục.

Anh ngẩn người một chút, rồi có chút ngượng ngùng ấp úng: "Đúng, đúng vậy, chúng tôi muốn quyết tử với bọn Bắc đại lục."

"Vậy tôi muốn hỏi tiếp, ai chỉ huy trận này?" Diệp Từ thoả mãn gật đầu, rất tốt, cũng không có quên mục đích tập kết của bọn họ, đã có điểm này, Diệp Từ cảm thấy coi như là bị nhiều game thủ vây xem một thời gian dài như thế cô cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.

"Chẳng lẽ không phải cô sao?" Tiên Nhân Chưởng kinh ngạc không thôi nhìn Diệp Từ, trong nhận thức của anh, Diệp Từ có thể tới tham gia trận chiến này. Việc chỉ huy sẽ không ai ngoài người cấp bậc đại thần này đảm nhiệm, còn ai có thể đoạt vị trí chỉ huy của cô? Nhưng là, sau đó Tiên Nhân Chưởng cảm giác mình thật sự mười phần sai.

Bởi vì, anh phát hiện sau khi anh dứt lời, thần sắc Công Tử U vốn dĩ bình tĩnh trong giây lát bỗng đông cứng, rồi sau đó, khóe miệng của cô lại thập phần cứng ngắc co rút vài cái, không nói thêm lời nào, chỉ đối diện mắt to trừng mắt nhỏ với anh. Cũng may, Tiên Nhân Chưởng coi như là người linh động.

Anh lập tức cười: "Ah ah. Chỉ huy ah, tôi đi hỏi tên kia." Nói xong hắn chỉ chỉ người cưỡi con ngựa đỏ sẫm vừa rồi, Nhân Loại dáng người cao gầy, mỉm cười áy náy với Công Tử U, xoay người bỏ chạy.
(Kang: =))))))))) Oimeoi~ Hương ka dễ thương quá đi!!!!)

Diệp Từ thấy Tiên Nhân Chưởng đi lên nói với người nọ cả buổi, vừa nói, người nọ còn vừa quay lại nhìn nhìn mình, sau một hồi anh ta cưỡi ngựa đi tới chỗ cô, khẽ gật đầu với cô: "Xin chào, Công Tử U, tôi là Chân Thủy Vô Hương." Chân Thủy Vô Hương? 

Diệp Từ hơi sững sờ. Ánh mắt lập tức chiếu lên mặt anh, cẩn thận nhìn khuôn mặt của anh.

Đúng vậy, xác thực là Chân Thủy Vô Hương, tuy nhiên, trên mặt anh còn chưa có những vết sẹo sau những lần làm nhiệm vụ, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn ra đây là Chân Thủy Vô Hương. Trách không được vừa rồi mình vẫn không nhận ra anh ta, thì ra lúc này Chân Thủy Vô Hương còn chưa thực hiện nhiệm vụ kia.

Diệp Từ kéo kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, từ khi bắt đầu có Game Online, người đặt tên Chân Thủy Vô Hương thật sự là không ít, khiến cho một cái tên vốn rất tầm thường lại trở nên tục tĩu.

Thế nhưng, Diệp Từ ở kiếp trước, nhắc tới game thủ Chân Thủy Vô Hương, tất cả mọi người sẽ chỉ nghĩ tới một người. Một Tế Tự Nhân Loại cấp 70 một mình solo với BOSS hiếm 85 Thủy Hoạn Chi Xà. Đương nhiên, chính là người đang đứng trước mặt Diệp Từ lúc này.

Chính là trận chiến ấy, khiến cho Chân Thủy Vô Hương nhất chiến thành danh, từ đó về sau, anh từ một Tế Tự không hề có chút tiếng tăm, nhảy lên trở thành Đại Tế Tự nổi danh lừng lẫy ở Đông đại lục, mà ngay cả trên bảng xếp hạng Tế Tự cũng là vị trí đứng đầu.

Bất quá, người này làm người khiêm tốn, rất ít xuất hiện trước công chúng, Diệp Từ biết anh ta trong một trận PVP, trùng hợp được chia cùng một đội, hai tên hũ nút khiến người khác phát bực được phân vào một đội sau ba ngày phấn đấu mới bắt đầu nói chuyện với nhau.

Lúc đó Diệp Từ mới biết được, Chân Thủy Vô Hương ngay từ đầu cũng không phải game thủ Tế tự chủ công, từ đầu anh vốn làm chỉ huy, chỉ là, thành tích chỉ huy của anh cũng không được tốt cho lắm.

Về chuyện này. Sau khi kết thúc giải đấu kia Diệp Từ còn tìm Nguyệt Thanh Khâu hỏi một chút. Kỳ thật, cũng không phải Chân Thủy Vô Hương chỉ huy rác rưởi, thật sự là anh ta đụng phải một tổ đội rác rưởi. Không nói đến toàn bộ đội viên không phối hợp, hơn nữa nhân tâm như cát bụi, mỗi người đều vì một kiện trang bị mà đánh cho đầu rơi máu chảy.

Tổ đội như vậy, tự nhiên sẽ liên lụy tới danh tiếng chỉ huy của Chân Thủy Vô Hương. Bởi vì là người quen ở kiếp trước, cho dù Diệp Từ trời sinh tính tình đạm bạc, cũng vẫn mang theo một phần thân thuộc. Cô chớp chớp mắt, gật gật đầu, khó có được chủ động vươn tay ra: "Xin chào."

Hành động này khiến cho Tiên Nhân Chưởng có bao nhiêu kích động, mà ngược lại, Chân Thủy Vô Hương bình tĩnh hơn, anh cũng đưa tay ra, lễ phép chạm đầu ngón tay Diệp Từ, liền buông ra: "Tôi nghe Tiên Nhân Chưởng nói, chỉ huy trận này, cô không có ý định tham dự sao?"

"Tôi chưa từng làm chỉ huy, hơn nữa chỉ huy nhiều người như vậy, tôi cảm thấy không thể khống chế nổi." Diệp Từ nửa thật nửa giả nói. Chân Thủy Vô Hương cũng không nói gì thêm, Tiên Nhân Chưởng đứng một bên lại mang bộ dạng cực kỳ khủng khiếp, video Công Tử U chỉ huy phó bản trên diễn đàn vẫn rất hot nha. Cách chỉ huy của cô gọn gàng mà linh hoạt, tuyệt đối không nói nhảm dư thừa, hơn nữa phương pháp chỉ huy rất là lăng lệ ác liệt, rất nhiều chỉ huy phó bản đều không làm được điều ấy. Cho nên đại bộ phận chỉ huy phó bản đều dùng video của cô làm tài liệu học hỏi.

Một người như vậy, lại còn nói mình không làm được chỉ huy, bảo Tiên Nhân Chưởng làm sao mà tin."Không thể nào, trên diễn đàn có nhiều video chỉ huy của cô như vậy. ."

Diệp Từ đảo mắt nhìn nhìn Tiên Nhân Chưởng, tứ lạng bạt thiên cân nói: "Chỉ huy phó bản và chỉ huy thống chiến là hai việc khác nhau. Đối với chỉ huy thống chiến, tôi tự nhận không có khả năng này." Diệp Từ cũng đã nói đến mức này, Tiên Nhân Chưởng tự nhiên cũng cảm thấy không nên tiếp tục yêu cầu Diệp Từ làm chỉ huy nữa, vì vậy anh đem ánh mắt của mình chuyển về phía Chân Thủy Vô Hương: "Chân Thủy. . ."

"Nếu như Công Tử U không chê. Để tôi chỉ huy trận này đi." Chân Thủy Vô Hương gật gật đầu, đối với lời của Diệp Từ cũng không thấy có gì không ổn. Thực ra xuất thân của anh là làm chỉ huy đấy.

Tuy nhiên ở trong công hội hiện tại cũng làm chỉ huy phó bản, nhưng là đối mặt với tràng diện lớn như vậy, cũng là lần đầu tiên, cũng không biết có kiểm soát được hay không. Kỳ thật, anh cũng có thể từ chối, nhưng là, cũng không biết vì cái gì, nhìn đôi mắt như dao găm Công Tử U đang chằm chằm nhìn vào mình, anh cũng không có cách nào cự tuyệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.