Chương trước
Chương sau
Đánh vương thành đại lục khác không phải muốn đánh đến bao giờ cũng được. Trên thực tế, chiến đấu như vậy, tối đa chỉ có thể duy trì liên tục bốn giờ, đương nhiên nếu như trong vòng chưa đầy bốn giờ có thể chiếm đóng vương thành của đối phương, hệ thống sẽ an bài một nghi thức đưa tiễn vô cùng thú vị, cho bạn mang theo tài phú trên đại lục này rời đi. Nếu như quá bốn tiếng đồng hồ bạn chưa chiếm đóng được vương đô của đối phương, vừa tròn bốn giờ hệ thống cũng sẽ ngay lập tức truyền tống những kẻ xâm lược này về đại lục của mình.

Tới thời điểm hiện tại, game thủ Tây đại lục đặt chân lên Quán Quân Thành cũng đã tới ba giờ, bất quá, Tu Viện cũng chưa có xu hướng bị công hạ.

Đương nhiên, đó cũng không phải bởi vì game thủ Tây đại lục thiếu nỗ lực, cũng không phải là bởi vì Tu Viện vô cùng kiên cố, mà là bởi vì game thủ Đông đại lục không ngừng xông tới, mỗi lần đều có thể mang đi không sinh mệnh của game thủ Tây đại lục, sau đó điểm phục sinh của game thủ Tây bộ đại lục cũng bị canh giữ, lúc này thật sự là hai mặt thụ địch.

Absalom cũng biết, nếu cứ tiếp tục, đánh lâu dài như vậy bọn họ sẽ hao tổn vô cùng lớn, không vì cái gì khác, chỉ vì bọn họ không có nơi tiếp tế, mà phía game thủ Đông đại lục lại có thể tùy thời tùy chỗ tiếp tế tiếp viện, bằng vào điểm này, trong vòng ba giờ này, bọn họ đã sức cùng lực kiệt.

Bất quá, mặc dù từng game thủ Tây bộ đại lục đều đã biết một trận chiến này chỉ sợ phần thắng không lớn, nhưng là bọn hắn vẫn dũng mãnh chiến đấu hăng hái như trước, không thối lui chút nào, coi như là phải thua ở chỗ này, bọn họ cũng muốn thua oanh oanh liệt liệt.

Tây đại lục bị chết rất nhiều người, Game thủ Đông đại lục bị chết càng nhiều. Bởi vì điều này liên quan đến lợi ích toàn bộ game thủ trên đại lục, cho nên mặc kệ cập thấp hay cấp cao đều tự giác đi tới map Quán Quân Thành gia nhập trận chiến tranh này. Tình huống như vậy đưa đến kết quả chính là, nhân số map Quán Quân Thành đầy, game thủ muốn tới map này phải xếp hàng, hoặc là bị hệ thống trực tiếp ném ra khỏi map này, toàn bộ đều bị ngăn lại ở biên giới map.

Tình huống như vậy tạo thành trở ngại lớn nhất cho lực lượng viện trợ. Bởi vì bên cạnh map Quán Quân Thành này là một map cấp thấp, cho nên, ngay lúc bắt đầu khai chiến , có rất nhiều game thủ cấp bậc thấp vọt vào Quán Quân Thành trước, mà bọn họ đã chết rồi lại không muốn ly khai Quán Quân Thành, khiến cho những game thủ cấp cao tới sau không có cách nào tiến vào map, Khinh Ca Công Tử muốn dùng người lại không có người nào để dùng.

Tại thời điểm nguy cấp này, Khinh Ca Công Tử phải hô hào ở kênh khu vực: "Hiện tại map Quán Quân Thành đã kín người hết chỗ, để đảm bảo trận chiến anyf có thể đạt được thắng lợi cuối cùng, mời game thủ dưới 25 cấp rời khỏi map Quán Quân Thành!"

Tin tức này xoát mấy lần, thế nhưng vẫn có không ít ngoạn gia không muốn ly khai, lại thấy các hội trưởng công hội khác cũng lần lượt lên tiếng.

Linh Độ Không Gian Vãng Nhật Tình Hoài: "Mời game thủ dưới 25 cấp rời khỏi map Quán Quân Thành, để cho game thủ trên 25 cấp gia nhập map tham chiến, tôi biết một trận ngày hôm nay, toàn bộ game thủ trên đại lục đều cùng chung mối thù, thế nhưng xin mọi người lấy đại cục làm trọng, điều chúng ta phải đối mặt vượt qua là 5000 game thủ tinh anh của Tây đại lục, không để cho game thủ của chúng ta hy sinh vô ích!"

Đại Đường Hắc Dạ Thanh Thiên: "Game thủ dưới 25 cấp tạm thời không nên tham chiến, mời mọi người đợi ở map phụ cận Quán Quân Thành, nếu như tới lúc cần, mọi người lập tức tiếp nối, hiện tại mời mọi người rời khỏi map Quán Quân Thành."

Chiến Thiên Hạ Thủy Nguyệt Vô Thương: "Loại pk công chiếm đại lục sau này vẫn còn, mọi người không cần gấp gáp nhất thời a, ngày hôm nay trước tiên hãy đem cơ hội nhượng lại cho những game thủ trên cấp 25 đi, game thủ dưới 25 cấp xin tạm thời rời khỏi map Quán Quân Thành." Mời bạn gia nhập công hội Chiến Thiên Hạ.
(Thằng cha này đến lúc này còn không quên PR nữa =))) )

Phòng Làm Việc Ngã Tư Đường Ma Độ Chúng Sinh: "người dưới 25 cấp mau lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi Quán Quân Thành."

Lưỡi Dao Hắc Ám Đan Ân: "Xin mọi người nghe theo chỉ huy, cấp tốc ly khai map Quán Quân Thành, chúng ta đừng để cho game thủ đại lục khác chê cười chúng ta không có tính kỷ luật a!"

...

Dưới sự hô hào của đông đảo các hội trưởng công hội, game thủ cấp thấp bắt đầu lục tục rời khỏi Quán Quân Thành, để cho những game thủ trên 25 cấp gia nhập map. Điều này làm cho Khinh Ca Công Tử muốn thở dài một hơi, như vậy sẽ không sợ không có viện trợ rồi.

Khinh Ca Công Tử thở dài một hơi, ngược lại Absalom lại thấy áp lực rất lớn a. Anh rõ ràng cảm thấy game thủ cấp thấp của Đông đại lục càng ngày càng ít, game thủ cứ một lớp lại một lớp dâng lên, đẳng cấp càng ngày càng cao, trang bị càng ngày càng tốt, vừa rồi còn cảm thấy một người Tây đại lục có thể chống lại hai người , hiện tại rõ ràng cảm giác được chỉ phải ứng phó với một game thủ Đông đại lục lại có chút thở không ra hơi.

Huyền Túy ở kênh chi huy nói với Absalom: "Absalom, chỉ sợ game thủ chủ lực của bọn họ đều tới đây."

"Ừ, vừa rồi tôi còn phát hiện có rất nhiều game thủ cấp thấp, hiện tại một người cũng không có. Tôi nghĩ những game thủ này vừa rồi đều bởi vì map kín người nên bị ngăn ở phía ngoài, mấy tên Đông đại lục này chắc chắn vừa mới tiến hành điều chỉnh nhân lực." Văn Sơn cũng nói ra quan sát của bản thân.

Bọn họ nói xong những lời này Absalom tự nhiên cũng hiểu ra, anh thở dài một hơi, : " Từ Điển Tân Hoa, Mạc Ngôn Mạc Tiếu các ngươi có thể chống đỡ bao lâu?"

Chiến khu của Từ Điển Tân Hoa và Mạc Ngôn Mạc Tiếu, một là chủ lực công kích chính diện với game thủ Đông đại lục, một là chủ lực công kích Tu Viện, cho nên cũng coi là chiến thuật của lực lượng chủ lực, ở tình huống game thủ Tây đại lục không có cách nào để tiếp viện, Absalom đem đồ tiếp viện cùng vật phẩm tiêu hao của đội Huyền Túy cùng Văn Sơn cho họ trợ giúp hai chiến khu này, nếu như trên người bọn họ dược còn không nhiều lắm, chỉ sợ trận này kiên trì không được bao lâu nữa.

"Chỗ này tôi không không thể cầm cự được nữa, tối đa là 15 phút, không, 20 phút là thăng thiên rồi." Từ Điển Tân Hoa đối mặt trực diện, cho nên dược lại càng tốn nhiều.

“Chỗ của tôi có thể chống cự ngoài nửa tiếng, bất quá, tôi phát hiện có càng ngày càng nhiều game thủ Đông đại lục đổ vào Tu Viện, bọn họ trong ngoài giáp công, người tôi phái đi vào cơ bản đều có đi không có về, những thứ đem đi đều không lấy lại được." Mạc Ngôn Mạc Tiếu cau mày, tình huống của hắn cũng là thập phần không lạc quan.

Nhìn tình huống như đầu Absalom muốn to gấp đôi, anh lập tức liên hệ Lưu Niên: "Lưu Niên, cậu bây giờ có lôi được đại giáo chủ ra không."

Lưu Niên thở dài một hơi: "Absalom, chỉ sợ hôm nay không được."

"Vì sao?"

"Gặp phải người quen."

"Công Tử U!" Absalom rít lên một tiếng.

"Ừ."
"Gặp lúc nào?" Absalom nói ra cũng thấy lời này không đúng lắm. Vì vậy lại hỏi: "Ý của tớ là, cô ta đi vào lúc nào?"

"Lúc chúng ta tiến vào tối đa năm phút liền tới, đoán chừng là vào từ Bắc môn." 

Lưu Niên một bên chạy trốn một bên chỉ huy dơi hút máu bay về phía diệp Từ, một bên nhanh chóng hướng phía Diệp Từ phóng xuất Đa Trọng Tiễn.

Ở trong một căn phòng như thế này, kỹ năng tốt nhất của thợ săn là Đa Trọng Tiễn, bởi vì vị trí tránh né vô cùng nhỏ, nếu như sơ ý một chút sẽ trúng tên, liền tạo thành thương tổn. Chỉ là, Đa Trọng Tiễn có điểm phí lam.

Dơi hút máu tiến công, Lão Tứ tự nhiên sẽ không đứng nhìn bàng quan, hắn và dơi hút máu hỗn chiến với nhau, chỉ tiếc, những kỹ năng bá đạo của Lão Tứ chỉ có tác dụng với những sinh vật trên đất bằng, đối với cái tên dơi hút máu chân không chạm đất này, uy lực liền giảm đi rất nhiều. Mà đại chiêu của dơi hút máu chính là hút máu, thế nhưng Lão Tứ da dày thịt béo, lại có skill kháng độc, khiến cho con dơi thật sự là không thể nào hạ miệng. Cứ như vậy hai tên sủng vật chẳng lấy gì làm hiền lành bị cuốn vào một chỗ, đánh cho toàn bộ trong phòng hỗn động thành một mảnh.

Mà Diệp Từ đã ở trong phòng nhanh chóng chạy trốn, lợi dụng tất cả cây cột hoặc gia cụ làm bàn đạp, hoặc trốn, hoặc bay vọt, lấy mọi góc độ công kích Lưu Niên. Chỉ là có một chút khiến Diệp Từ có chút phiền muộn. Cô cũng muốn sử dụng Đa Trọng Tiễn giống như Lưu Niên, thế nhưng Đa Trọng Tiễn hao lam kinh khủng, cô bởi vì có kỹ năng chuyển hóa lam nên vốn không mang nhiều lam. Thế nhưng kỹ năng chuyển hóa yêu cầu phải tạo ra thương tổn mới có thể đem thương tổn chuyển hóa thành lam, bất đắc dĩ ở nơi này, Đa Trọng Tiễn tuy rằng có thể tạo thành một màn tên hình quạt phóng ra, thế nhưng, nếu như bị tránh thoát một cái, sẽ không có thương tổn, không có thương tổn thì sẽ không có lam.

Mà đối thủ của Diệp Từ là Lưu Niên, tên kia động tác linh hoạt, mỗi lần đều có thể tránh thoát Đa Trọng Tiễn, Diệp Từ dĩ nhiên là không có lam. Khác với Lưu Niên, Lưu Niên lại có mang lam, thế nhưng nàng không có mang, cho nên cô không thể liên tục sử dụng Đa Trọng Tiễn mà phải sử dụng một ít kỹ năng đơn thể tạo thành thương tổn để kéo lam lên.

Bất quá cách thức công kích của cô như vậy cũng khiến cho Lưu Niên nảy sinh nghi hoặc. anh không rõ, vì sao Công Tử U không sử dụng Đa Trọng Tiễn, phải biết rằng Đa Trọng Tiễn của anh một lần chỉ có thể bắn ra sáu mũi tên, mà Diệp Từ lại có thể bắn ra bảy mũi tên, nếu như dựa theo số liệu mà suy đoán, phạm vi công kích của Diệp từ lớn hơn anh nhiều lắm, thương tổn đánh ra cũng hơn nhiều lắm.

Anh tin tưởng, loại cân nhắc này Công Tử U hẳn là biết, chỉ là vì sao cô không trực tiếp chọn dùng Đa Trọng Tiễn? Lưu Niên trăm mối không thể giải. Bất quá chính là bởi vì Diệp Từ bất đắc dĩ, mới có thể khiến cho Lưu Niên trở nên rối rắm, mới có thể khiến cho Lưu Niên không thể đoán ra động tác kế tiếp của cô.

Tình huống như vậy ngay từ đầu cũng không có cái gì đặc biệt hơn người, thế nhưng sau khi chạy vài vòng, Lưu Niên liền phát hiện mình không thể phán đoán ra động tác kế tiếp của cao thủ là điều bất lợi đến thế nào, đúng là anh bình thường có khả năng chính xác dự phán động tác của Công Tử U, khiến anh có thể khắp nơi khống chế Công Tử U, thế nhưng hiện tại không giống.

Công Tử U không xuất chiêu như dự đoán khiến Lưu Niên trở nên cực độ hỗn loạn, dưới sự hỗn loạn như vậy, tự nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều kẽ hở.

Lưu Niên quay người lại, Diệp Từ lập tức liền phát hiện góc độ bôn chạy của Lưu Niên lưu lại cho mình một sinh cơ, cái kẽ hở này nếu đổi một người khác thì chắc chắn sẽ không nhìn ra, thế nhưng người này không là người khác, là Diệp Từ, cô làm sao có thể bỏ qua?

Lưu Niên ở khoảnh khắc xoay người cũng lập tức phát hiện ra mình chạy vị sai lầm, thế nhưng lại không kịp vãn hồi, anh đem phía sau lưng để lại cho Công Tử U, khiến Công Tử có không chút nào lưu tình phóng ngay một chiêu liên hoàn, đánh cho anh trực tiếp chỉ còn lại vạch máu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.