Viêm Hỏa Trụ và Tinh Thần Trụy đều là ma pháp cao cấp, hơn phân nửa game thủ từ cấp 25 đều chọn hai công kích quần thể cao cấp này để đánh quái, nhưng Diệp Từ lại chọn kỹ năng thứ ba — Ánh Sáng Dụ Hoặc.
Diệp Từ chọn nó cũng có nguyên nhân.
Tuy Viêm Hỏa Trụ và Tinh Thần Trụy là ma pháp cao cấp công kích phạm vi lớn, cô cũng không thiếu lam, nhưng dù sao hai kỹ năng này chỉ dành riêng cho Pháp sư. Chỉ cần công kích có liên quan trong hệ Pháp thuật đều cần một thuộc tính — trí lực. Game thủ có trí lực cao mới có thể đánh ra công kích có lực sát thương cao. Còn những chức nghiệp có trí lực thấp như nhanh nhẹn hoặc cận chiến, thì việc sử dụng công kích này chỉ phí sức mà thôi.
Ánh Sáng Dụ Hoặc là kỹ năng trời sinh của Tử Linh Pháp Sư, kỹ năng này có thể triệu hồi bất cứ sinh vật nào đến để đền bù sự thiếu sót về vấn đề công kích của Tử Linh Pháp Sư. Tuy kỹ năng đó cũng cần trí lực, có điều trí lực chỉ ảnh hưởng đến việc thời gian sử dụng kỹ năng, không ảnh hưởng tới xác suất thành công.
Chức nghiệp của Diệp Từ có trí lực thấp, quyết định sáng suốt nhất vẫn nên chọn kỹ năng thứ 3, gọi một ít “anh em” chiến đấu cùng mới giải pháp tốt nhất.
Sau khi chọn xong, Diệp Từ thấy ở bản kỹ năng của mình xuất hiện một kỹ năng mới, có điều dưới kỹ năng Ánh Sáng Dụ Hoặc có một dòng chữ thông báo: Phạm vi sử dụng ở Tu viện Buren.
Diệp Từ chọn một Khô lâu Pháp sư đứng gần cửa nhất, sau đó bắt đầu sử dụng Ánh Sáng Dụ Hoặc, rồi nghe thấy tiếng sẹt của điện quay chuyển xung quanh Khô lâu, tên của nó cũng biến từ màu đỏ sang màu vàng. Nếu Diệp Từ có thể triệu hồi thành công thì tên của nó sẽ biến thành màu xanh lá. Không thành công, vậy Khô lâu sẽ vỡ vụn ngay tức khắc, Diệp Từ không bị mất giá trị kinh nghiệm.
Sử dụng Ánh Sáng Dụ Hoặc cần sự kiên nhẫn, Diệp Từ cảm thấy sự nhẫn nại của cô không tồi, chỉ là đứng nguyên một tư thế sử dụng kỹ năng trong một khoản thời gian, cô vẫn cảm thấy buồn ngủ. Nhịn không được ách xì một cái, cô nghĩ nếu vẫn không thành công, vậy trực tiếp giết nó cho khỏe. Đúng lúc này, Hệ thống thông báo, triệu hồi Khô lâu Pháp sư thành công.
Diệp Từ phấn chấn hẳn lên, tên của Khô lâu Pháp sư nọ đã đổi sang màu xanh, sau đó đi đến bên cạnh cô. Có lần đầu thành công, Diệp Từ tăng thêm niềm tin, hồi lâu tăng thêm thành 3 con Khô lâu Pháp sư cấp bậc màu trắng nữa. Nếu Diệp Từ cứ quanh quẫn tại Tu viện Buren luyện cấp không cần logout thì đám Khô lâu sẽ còn tăng cấp, thậm chí cấp bậc có thể chuyển sang màu lam.
Tuy chỉ có 4 con Khô lâu Pháp sư cấp bậc màu trắng, nhưng bọn nó đều trên 30 cấp, uy lực khỏi phải nói. Khô lâu là quái kém thông minh, chỉ cần mê hoặc thành công, rất ít khi phản chủ, nên chúng nó rất không lưu tình đối với đám Khô lâu Pháp sư đồng bạn của mình, hễ gặp là đánh.
Có 4 con Khô lâu Pháp sư, Diệp Từ cuối cùng có thể mặc sức tung hoành ở Tu viện Buren, dù là tốc độ giết quái hay di chuyển đều nhanh hơn lúc nãy rất nhiều. Cô đi hết hành lang, đến hồ nước thánh của Tu viện Buren.
Nơi này đã từng có nước suối thánh khiết lưu chảy, những vị khách đến đây cầu xin cúng bái, đều phải đến đây tẩy sạch dơ bẩn trên người. Nhưng giờ hồ nước thánh ở đây đã thành một mảnh hoang tàn, thậm chí nước suối bên trong cũng cạn khô.
Quanh sân của hồ nước thánh có đầy Khô lâu cận chiến, tuy bọn nó khác với Khô lâu khác cầm vũ khí này, còn mặc áo giáp nữa, nhưng dưới sự công kích của bốn con Khô lâu của Diệp Từ chỉ chịu được 1 đòn liền chết. Diệp Từ gần như tung hoành nơi này, có điều rất nhanh cô đã phải dừng bước. Bởi vì cách đó không xa, cô thấy một con Khô lâu Tinh anh cấp 35 – Khô Lâu đội trưởng vệ sĩ.
Khô lâu đội trưởng vệ sĩ cao hơn Khô lâu bình thường rất nhiều, trên người trang bị áo giáp chỉnh tình, đầu cũng đội mũ. Tay trái nâng tấm chắn, tay phải cầm một thanh đao sắc bén, ánh sáng rọi vào thanh đao, chiết xạ ra hàng loạt tia sáng. Nó ngồi trên một tảng đá, Diệp Từ không thể nhận ra được, nhưng giờ nó đứng lên, khiến Diệp Từ lập tức biết nó tồn tại.
Cô bắt đầu cân nhắc, nó là quái Tinh anh, lượng máu và phòng ngự cao gấp hai quái bình thường, không chỉ thế, tốc độ di động của nó cũng nhanh. Nếu để 4 con Khô lâu Pháp sư đi công kích nó, tuy phần thắng không lớn, nhưng không có nghĩa là không có. Đánh chết Quái Tinh anh luôn thu được Lam trang, có điều nơi này là bản đồ cấp 30, Lam trang đều trên cấp 30, cho dù ra trang bị cấp 30, Diệp Từ cũng không quan tâm lắm.
Nếu đã như vậy, chi bằng cô mê hoặc Khô lâu đội trưởng vệ sĩ làm sủng vật còn hơn, sự an toàn của cô nhân lên không biết gấp bao nhiêu lần.
Nghĩ đến đây, cô vừa để bốn Khô lâu Pháp sư bắt đầu công kích Khô lâu đội trưởng vệ sĩ, vừa bắt đầu mê hoặc nó. Khô lâu đội trưởng vệ sĩ có lượng máu và phòng ngự rất cao, nên để tăng xác suất mê hoặc thành công đảnh phải công kích nó đến khi mất máu thiệt nhiều mới có thể bắt đầu mê hoặc.
May mà quái quanh hồ nước thánh đổi mới chậm, Diệp Từ vừa đánh Khô lâu đội trưởng vệ sĩ vừa kéo nó đến chỗ khác. Nơi đó không có quái, là nơi thích hợp cho kỹ năng mê hoặc.
Đợi đến khi lượng máu của Khô lâu đội trưởng vệ sĩ giảm còn khoảng 15%, Diệp Từ dừng công kích, bắt đầu dùng Ánh Sáng Dụ Hoặc bắn vào trên người Khô lâu đội trưởng vệ sĩ. Tuy đã tiêu diệt hết hơn phần nửa máu, nhưng mê hoặc nó không hề dễ. Mắt thấy Khô lâu ở xung quanh xuất hiện ngày càng nhiều, Diệp Từ bảo các Khô lâu khác đứng vây xung quanh mình và Khô lâu đội trưởng vệ sĩ, để bảo vệ cô.
Hiện tại kỹ năng Ánh Sáng Dụ Hoặc tuyệt đối không thể bị đánh gãy, nếu không chẳng khác gì ‘kiếm củi ba năm thiêu một giờ’.
Tục ngữ nói đúng, ‘sợ điều gì, thứ ấy đến’. Diệp Từ vẫn còn đang trong trạng thái sử dụng Ánh Sáng Dụ Hoặc, bên kia một con Khô lâu đội trưởng vệ sĩ khác chậm rãi đi về phía Diệp Từ.
Nơi này không phải chỉ có thể có một quái Tinh anh thôi à? Sao lại thành 2 con thế này? Diệp Từ khẩn trương nhìn đường đi của Khô lâu đội trưởng vệ sĩ nọ, chỉ sợ nó chuẩn bị đến đây. Nó vừa đến gần phạm vi công kích của Khô lâu Pháp sư, cô lập tức phát hiệu lệnh bắt chúng nó công kích Khô lâu nọ.
Khô lâu đội trưởng vệ sĩ bị đánh, lập tức giơ đao vọt lại bên Diệp Từ, đối mặt với 4 con Khô lâu Pháp sư, không hề khách khí vung đao lên. Cuối cùng một con Khô lâu Pháp sư bị mê hoặc đã vỡ vụn, những con khác cũng bắt đầu rơi máu. Bên người mất đi một con Khô lâu Pháp sư che chở, lộ ra một lỗ hỏng để Khô lâu đội trưởng vệ sĩ có thể tiến vào. Khô lâu đội trưởng vệ sĩ chỉ số thông minh rõ ràng cao hơn Khô lâu bình thường, nó đi tới một bước, chém một đao qua khe hở nọ về phía Diệp Từ.
“Thế là hết.” Diệp Từ rùng mình, lần này thật là kiếm củi ba năm thiêu một giờ rồi.
“Triệu hồi thành công Khô lâu đội trưởng vệ sĩ.” Trời không tuyệt đường người, cô vốn đã hết hi vọng, đột nhiên nghe hệ thống thông báo, con Khô lâu đội trưởng vệ sĩ bị triệu hồi thành công đón công kích nọ thay Diệp Từ.
Diệp Từ không dám đứng yên, lập tức nhảy lùi về sau vài bước, tạo ra khoảng cách giữa đôi bên, mới bắt đầu công kích.
Tuy Khô lâu đội trưởng vệ sĩ hung hãn, nhưng vẫn không chịu nổi số lượng người công kích nhiều hơn của bên Diệp Từ. Nó nhanh chóng hóa thành tro cốt rớt xuống đất. Diệp Từ thở phào nhẹ nhỏm, may mắn quá, Khô lâu đội trưởng vệ sĩ của cô chỉ còn chút máu, mà ba con Khô lâu Pháp sư còn lại đã chết. Cô tiến lên sờ thi cốt của con Khô lâu lấy ra được 1 kiện Lam trang, đó là đai lưng của Người rừng, chưa được xem xét. Cô không để tâm lắm, bỏ vào túi đồ, chính mình tiếp tục đến nơi cô cần tìm – Đàn Tế Tự.
Dọc theo đường đi lại mê hoặc thêm vài con Khô Lâu, đội ngũ này của Diệp Từ quá lợi hại. Khô lâu đội trưởng vệ sĩ làm tấm chắn tiên phong, những con quái khác theo sau công kích, chỉ cần trước mặt có quái chặn đường liền bị chúng diệt sạch.
Ngay lúc Diệp Từ mang theo một nhóm Khô lâu tiến tới trước, một đội ngũ hơn mười người, cũng đến hồ nước thánh.
“Tịch Dương, quái ở đây sao ít thế?”
“Có người đến trước.” Người cầm đầu là Tịch Dương Tàn Hồng – một pháp sư, anh mặc Pháp bào đỏ sậm, quanh thân như có ánh lửa lưu động, đây chính là sáo trang đặc sản ở phó bản Cực hỏa Khe sâu vùng Nam Bộ của Đông đại lục — Cực hỏa Pháp bào sáo trang, ngoại trừ thuộc tính tốt, còn tăng thêm thuộc tính Hỏa, là trang bị tốt dùng để đánh Khô lâu. Vì có trang bị này, mới khiến nhóm người cấp bậc trên 20 đến Tu viện Buren luyện cấp.
Tất cả mọi người nhìn thi thể vỡ vụn của Khô lâu, trong lòng trầm xuống, công hội vất vả lắm mới kiếm được ba kiện Cực hỏa Pháp bào, sau đó đến đây luyện cấp, dĩ nhiên có người còn đến trước? Chẳng lẽ là một Công hội khác?
Tịch Dương Tàn Hồng là phó hội trưởng Công hội, cũng là người tổ chức hoạt động luyện cấp lần này, anh nhìn đống hỗn độn trước mắt, trong lòng không vui. Thoáng trầm tư suy nghĩ, anh phân phó Đạo tặc bên cạnh mình:“Cẩm Quỳ, cậu đi theo đóng xương vụn này xem xem, là Công hội nào đến trước chúng ta? Nhớ chú ý an toàn.”
Cẩm Quỳ gật đầu, lập tức vào trạng thái Tiềm Hành, đi theo xương vụn đến Tế Đàn.
Tịch Dương Tàn Hồng tiếp tục phân phó các thành viên khác bắt đầu đánh quái quanh hồ nước thánh, chờ đợi Cẩm Quỳ mang tin tức về.
Diệp Từ không biết có Công hội khác đến Tu viện Buren, cô mang theo đám người hầu của mình đi đến chỗ Tế Đàn. Nơi này được tạo dáng như hồ lô, nơi vào thực hẹp, bụng lại rất lớn, mà Đàn Tế Tự được xây trên đỉnh núi, đứng trên đài Tế Tự, có thể xem xét hết quái vật xung quanh đây. Nơi này chính là thiên đường luyện cấp của Pháp sư, có điều tạm thời không ai biết nó ngoài Diệp Từ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]