🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Màn sương khói dày đặc dần tan đi, thân thể của hai người cũng rõ ràng hẳn. Cả hai đều chiến đấu bằng cung, nếu chỉ đứng cọc bắn tên, không ai hơn được ai, có điều vì Diệp Từ là Thợ săn, kỹ năng về cung nhiều hơn nên cứ vờn đạo tặc xoay qua xoay lại.

Hai người bôn chạy trên tảng đá lớn, Đạo tặc tuy mang theo nhiều thuốc tăng máu. Có điều lại lộ ra sơ hở — anh nhắm bắn không chuẩn bằng Diệp Từ, cũng không có thiên phú dùng cung, mỗi lần bắn ra một tên thân thể bị cứng lại 0.5s.

Diệp Từ phát hiện ra nó, khóe môi liền nở rộ một nụ cười lạnh, tặng cho Đạo tặc một mũi tên liên hoàn.

Máu của anh chỉ còn 30%, mũi tên liên hoàn còn kèm theo một Bạo kích, Đạo tặc nọ 100% phải chết. Diệp Từ bình tĩnh dùng nỏ bắn tên, chỉ nghe thấy ba tiếng “vèo vèo vèo”, thanh âm sắc nhọn xé gió vang lên trong không khí, hướng về phía đạo tặc nọ mà đến.

Đạo tặc cũng biết bản thân không thể trốn tránh được nữa rồi, bởi vì anh vừa bắn một tên ra, thân thể đang vào trạng thái căng cứng, không khỏi thổn thức, trận chiến hôm nay lại thua.

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, ngay lúc mũi tên sắp đâm vào người Đạo tặc, chợt nghe trong góc tối đen trong núi truyền đến tiếng xé gió sắc bén hơn. Tiếp đó không biết mũi tên từ hướng nào phát ra, trực tiếp đánh bay mũi tên Diệp Từ bắn về phía Đạo tặc.

Sự việc diễn ra quá đột ngột, đến độ Diệp Từ không kịp hồi phục tinh thần.

Cô cảnh giác nhìn xung quanh, có lẽ nào là game thủ khác? Nếu cô đến đây tìm hiểu bí mật của chiến nhẫn thần bí, Đạo tặc tới làm nhiệm vụ, vậy người nọ vì gì mà đến? Đừng nói cho cô, bản đồ cấp 70 đã trở thành công viên du lịch của game thủ cấp 20 đấy.

“Ngươi quá bôi nhọ sự tồn tại của Đạo tặc.” Dưới màn sương khói mờ ảo, vang lên thanh âm châm chọc. Diệp Từ nhìn về hướng phát ra thanh âm, chỉ thấy một thân ảnh cao ráo, người nọ mặc áo choàng dài, làn da ám vàng, trên tay cầm một cây nỏ đen thùi.

Tên của người nọ chỉ đánh dấu “?”, cấp bậc cũng đồng dạng như thế.

Có điều, cô biết người nọ không phải là game thủ, mà là Npc.

Diệp Từ vừa thấy người nọ liền nhận ra là ai, đây là Đạo tặc ẩn cư theo truyền thuyết đã kể.

Npc khinh bỉ nhìn Đạo tặc nọ, cười nhạo:“Có một đạo tặc như ngươi, trách không chức nghiệp của chúng ta xuống dốc không phanh như thế.” Nói xong ông xoay mặt qua hướng khác, nhìn Diệp Từ, đôi mắt ấy lạnh lùng cực độ.

Diệp Từ quá căng thẳng, thân thể rùng mình, bản năng cảm nhận được nguy hiểm cận kề.

Quả nhiên, Npc nâng lên chiếc nỏ chỉ vào Diệp Từ nói:“Tuy ta rất ghét phế vật, có điều ta càng ghét Thợ săn dám nhục nhã thanh danh của Đạo tặc.”

Diệp Từ chưa bao giờ ngồi chờ chết, lúc Đạo tặc ấn cò súng, cô lập tức cúi xuống, lộn vài vòng trên đất, tránh né mấy mũi tên. Sau đó thầm tính toán phản kích, nhưng vừa tập trung vào mục tiêu liền phát hiện, tên của đối phương là màu xanh lá.

Vận Mệnh, tên Npc nếu là màu xanh lá, đại biểu cho sự thân thiện, không thể công kích. Nếu là màu vàng, đại biểu cho trung lập, họ sẽ không chủ động công kích, nhưng game thủ có thể chủ động công kích họ, còn nếu tên NPC là màu đỏ, vậy đại biểu họ ghét bạn và sẽ chủ động công kích bạn.

Hiện giờ, tên đạo tặc đang công kích Diệp Từ vừa vặn là màu xanh lá.

Đây chẳng phải quá xui à, ông có thể công kích cô nhưng cô chỉ có mỗi biện pháp là trốn chạy. Diệp Từ mất kết ý chí chiến đấu, cứ di chuyển liên hồi trên tảng đá, trốn khỏi đây rồi tính sau.

“Andy, sự xúc động của anh không thích hợp với độ tuổi hiện giờ anh đang có.” Diệp Từ bị mũi tên của Đạo tặc đuổi theo không kịp hít thở không khí, có một giọng nói nhẹ nhàng từ phương xa vang lên.

Hóa ra Đạo tặc nọ tên là Andy. Nghe thấy thanh âm nọ đạo tặc liền buông nỏ cơ, nhún vai với người đang tới, nói:“Tôi cũng không thật sự muốn làm khó cô nhóc đó, nếu không cô ấy có thể sống đến giờ sao?”

Diệp Từ thấy Andy ngừng công kích, mới đứng lại thở hồng hộc. Cừ thật, nửa tiếng trôi qua quá phấn khích, đầu tiên đạp phải thuốc nổ, tiếp theo bị đánh lén, rồi trốn bom nổ, còn pk, cuối cùng trực tiếp bị Npc đuổi giết khiến thể lực của cô cạn kiệt. Nếu Andy không dừng lại, có lẽ cô đạ chuẩn bị tinh thần để chết.

Nói chuyện là Người lùn có tóc và râu đã bạc trắng, mà tên của ông vừa đúng là người Diệp Từ muốn tìm — Rabi.

Rabi hiển nhiên không muốn tiếp tục vô nghĩa với Andy, ông ngẩng đầu nhìn Diệp Từ còn ngồi trên tảng đá, cao giọng kêu:“Người lùn không thích ngẩng đầu với người khác nói chuyện. Người cao lớn, xuống dưới đây.”

Diệp Từ nhảy xuống khỏi tảng đa, đứng bên người Rabi, chưa mở miệng, liền thấy Rabi nhắm mắt, khụt khịt mũi ngửi ngửi, sau đó sắc mặt biến đổi ngay:“Tôi ngửi được mùi của Naga……”

Tiếp theo ông mở mắt, lập tức xoay người,“Người cao lớn còn chần chờ gì nữa, mau đi theo tôi, cô nhất định đến tìm tôi.”

Diệp Từ cùng Rabi vào trong hang động, đột nhiên quay đầu lại nhìn nhìn, đạo tặc nọ cũng đã nhảy xuống khỏi tảng đá đi theo Andy.

Tuy đã trải qua nhiều chuyện ngoài ý muốn, có điều nhờ vậy mà gặp được Rapi, Diệp Từ cảm thấy nó đáng giá. Cô đưa chiếc nhẫn thần bí cho Rabi nhiều, Rabi xem xét chiếc nhẫn một hồi, vẻ mặt đầy lo lắng. Cuối cùng nắm chặt hai tay lại sau đó mở từ từ ra, chiếc nhẫn đã khác hẳn, tuy vẫn không nổi bật như trước nhưng vẫn có sự thay đổi rõ rệt.

Rabi trả lại nhẫn cho Diệp Từ, Diệp vội vàng xem thuộc tính.

Chiếc nhẫn thần bí

Trang bị màu trắng.

Lực lượng +20

Trí lực +2

Trang bị yêu cầu cấp bậc:0

Đặc tính: Có thể kích hoạt kỹ năng “Vũ lạc thuật”, thời gian kéo dài 3 phút, Cooldown 20 phút.

Có thể trưởng thành.

Đây không phải là vật chỉ có thể trưởng thành. Trừ việc có thể tăng điểm thuộc tính ra, tặng kèm kỹ năng “vũ lạc thuật” đã khiến người khác phải líu lưỡi. Vũ lạc thuật là kỹ năng cao cấp của pháp sư, đạt đến cấp 50 mới được học, tuy sử dụng nó sẽ bị giảm tốc độ, nhưng sau này khi đi phó bản đoàn đội có thể bảo tồn sinh mệnh của cả đoàn.

Kiếp trước Diệp Từ từng có trang bị kèm kỹ năng vũ lạc thuật, loại trang bị này được bán rất đắt, chỉ một số người có thể mua nổi. Hơn nữa trang bị này rất ít, rất khó gặp ở phòng đấu giá, cho dù ngẫu nhiên thấy được nó, cũng khó mà có được, mọi người ai cũng điên cuồng tranh đoạt.

Cô không ngờ rằng, chiếc nhẫn sau khi được Rabi xem xét lại tặng kèm kỹ năng Vũ lạc thuật. Cô cảm thấy, những việc cô đã làm toàn bộ đều đáng giá .

“Người cao lớn, cô mang đến cho tôi một tin tức buồn quá.” Rabi u sầu, gặp chuyện như vậy, game thủ chỉ cần im lặng nghe là được, Npc nhất định đang tuyên bố nhiệm vụ.“Tôi đã ẩn cư ở Thung lũng Mạc Nhược lâu rồi, tôi không muốn nhà của mình bị Naga phá hủy. Nhưng lực lượng của một mình tôi quá yếu, cô có thể giúp tôi không?”

Nhiệm vụ đã đến.

Diệp Từ vội vàng hành lễ, cung kính trả lời:“Rabi tiên sinh, có thể giúp đỡ ông là vinh hạnh của tôi.”

Rabi rất hài lòng với cách nói của Diệp Từ, ông nhảy lên ghế, bắt đầu viết thư, sau đó giao cho Diệp Từ, dặn dò cô. Diệp Từ không muốn nghe lời vô nghĩa, trực tiếp bỏ qua đoạn đối thoại, sau đó nhận bức thư. Rồi mới rời khỏi nơi này.

Không xem thì thôi, xem xong cô liền nghiến răng nghiến lợi. Rabi bảo cô Diệp Từ liên lạc với các vị ở trong thâm sơn cùng cốc, còn có một số người ở trên ba đại lục khác, hơn nữa có người ở dưới đất, có người lại sống tren trời…… Đây nào phải một nhiệm vụ chạy chân đơn giản, nếu tìm hết đám người này, có lẽ Diệp Từ đã chuẩn bị đến cấp 80.

Xem ra, nhiệm vụ này đúng là có liên quan đến ma vương Naga.

Đến giờ, Diệp Từ nghĩ đến phó bản Tử Vong Vực Sâu.

Nhiệm vụ rất biến thái, có điều Diệp Từ vẫn tiếp nhận. Sau đó cô bắt đầu tính kế Rapi, trong phòng ông toàn sản phẩm của công trình học, người máy này, bom cao cấp này, các loại máy móc nào cũng có, thậm chí cô còn thấy một nửa thân hình của máy bay.

Nếu đi vào nhà của một vị đại sư, không đem thứ gì đó trở về thì quá có lỗi với bản thân, vì thế Diệp Từ nói muốn cùng ông mua chút đồ vật, nhưng không ngờ Rapi lại là người keo kiệt, không chút do dự từ chối yêu cầu của Diệp Từ. Lúc sau, Diệp Từ đành thỏa hiệp hỏi ông có thể dạy cô học công trình học hay không, không nghĩ tới ông còn lấy lí do Diệp Từ không có thiên phú này để từ chối tiếp, khiến Diệp Từ căm tức không thôi, buồn bực rời khỏi nơi ở của Rabi.

Lúc ra ngoài không còn gặp Đạo tặc nữa, cùng không đạp phải mìn.

Diệp Từ điều chỉnh lộ tuyền, tốn hết gần 3 giờ để đi khỏi Thung lũng Mạc Nhược. Cô mở truyền tống, chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên phát hiện có nguy hiểm đang tới gần.

Diệp Từ xoay người nhảy ra ngoài, quăng ra Độc Xà Đeo Bám vào chỗ cảm thấy nguy hiểm ấy.

-171

-50

-50

Điểm sát thương hiện ra liên tục, lúc Diệp Từ thấy người tần công mình lộ ra, Npc truyền tống vừa vặn xuất hiện, ông thấy người nọ không cùng liên minh liền trực tiếp giây sát hắn.

Diệp Từ cảm thấy kỳ quái, cho dù đối phương còn nuôi ý định giết cô để giành điểm Vinh Dự Kích Sát, cũng sẽ không ngốc đến độ ở bản đồ cấp 70 động thủ nha……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.