"Lạc Thiên, con bà nó! Đứa nào dám đụng nữ nhân của ta? Ta thiến đứa đó!" Hy Bình đứng ngoài cổng hét to vọng vào.
Thân ảnh cửu đại đệ tử đột nhiên ngừng lại. Lạc Thiên nói: „Các ngươi lui về!"
Hàng trăm người của tứ đại Võ lâm thế gia đứng tại ngoại môn, Hy Bình thấy có người ra liền bước ra, người của Đại Địa Minh cùng với một số nhân sĩ võ lâm lập tức tránh đường.
Hy Bình cùng Đường Tư tiến vào, hắn nhẹ giọng hỏi: „Là ai đã đụng chạm nàng?"
Đường Tư đáp: „Không có, nếu chàng mà không có đến sớm thì thiếp đã giết một vài người rồi."
Hy Bình cười hì hì: „Tại vì ta khẩn trương tới nàng cho nên mới đến sớm, nếu nàng không thích, thôi thì ta rút lui chờ cho nàng giết một vài người rồi, ta lại trở lại, được không?"
„Chàng khẩn trương vì thiếp? Nếu chàng mà khẩn trương vì thiếp, thì đã không lãi nhãi ở trước Đại Trạch môn rồi. Hừ chàng cái gì cũng không tốt."
Nàng đã quen gọi Tiểu Trạch môn là Đại Trạch môn. Nhân vì lúc nàng tiến vào Tiểu Trạch môn, Hy Bình đã đổi thành Đại Trạch môn, bởi vậy nàng cứ gọi là Đại Trạch môn.
Hy Bình nắm tay nàng lại, nói: "Ta căn bản là không ra gì, nhưng nếu ta không ra gì, ta đã không đứng ở đây. Nàng phải biết là Đại Địa Minh là phái đứng đầu võ lâm chánh đạo, ta chống đối với nó đương nhiên là người không nguyên tắc. Nàng coi, người của tứ đại Võ lâm thế gia tất cả đã đến đây, nói một cách khác là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-diem-giang-ho-mong/1556944/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.