Độc Cô Minh và Hoa Tiểu Ba đi vào trong trướng, nhìn thấy hạ thể của hai nàng, bất giác cùng nghĩ: Hy Bình chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Hoa Tiểu Ba kiến nghị: "Độc Cô đại ca, bọn ta mỗi người một nàng."
Độc Cô Minh nói: "Phải xem họ muốn ai đã."
Hai người nhìn chăm chăm vào nơi đó của hai nàng, cùng nghĩ chỉ cần hai nàng sau này cam tâm tình nguyện đi theo bọn họ đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.
Độc Cô Minh đột nhiên phân vân nói: "Tiểu Ba, bọn ta như thế có hèn hạ không?"
Hoa Tiểu Ba nói: "Vấn đề này, chúng ta không phải là cứu họ bằng cách nhờ tỷ phu ra tay sao? Sau này khi họ vui vẻ cũng không cho họ biết ngọn nguồn sự việc, ta nghĩ thậm chí sau này họ biết cũng không trách chúng ta được. Nếu để họ biết người đầu tiên của họ là tỷ phu, chúng ta chẳng còn cơ hội nào đâu."
Độc Cô Minh nói: "Gọi tỉnh họ thôi nhỉ?"
Hoa Tiểu Ba suy nghĩ một lúc rồi nói: "Gọi đi, càng nhanh càng tốt!"
Hai người hân thưởng hai tấm thân lõa thể một lúc, cuối cùng quyết định lay họ dậy.
Hai nữ nhân vừa tỉnh dậy liền hỏi: "Ngươi là ai?"
Độc Cô Minh và Hoa Tiểu Ba mỗi người mở khăn bị mắt của một nàng, mắt hai nữ nhân được giải phóng, từ từ có thể nhìn thấy họ.
Hai nàng không hẹn cùng quay về hai người hỏi: "Lúc trước là ngươi à?"
Hoa Tiểu Ba nói: "Xin lỗi, chúng ta vì cứu người, chỉ biết dùng cách khó xử này, xin tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-diem-giang-ho-mong/1556801/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.