Trên xe, La Gia Nam lại cố gắng cạy miệng Kỳ Minh để tìm hiểu về vết sẹo kia. Nhưng cậu lại không muốn nhớ lại đoạn hồi ức như cơn ác mộng đó nên hắn đành thôi. La Gia Nam không có kinh nghiệm giao tiếp với "nạn nhân" còn sống sót, bởi lẽ những nạn nhân đến tay Tổ trọng án đều đã tử vong rồi. Thế nhưng hắn có thể hiểu được những suy nghĩ của Kỳ Minh. Vết sẹo rất rõ ràng, nếu tóc tai mà không đủ dài thì chắc chắn sẽ lộ ra. Hẳn là Kỳ Minh không muốn đối mặt với những câu hỏi của người khác.
Khi họ đến bệnh viện, những đồng nghiệp từ phòng thí nghiệm đang tiến hành thu thập chứng cứ. Lão Hàn cũng đã đến và ông đang khám nghiệm sơ bộ thi thể. Người chết tên Phùng Văn Nguyệt, bốn mươi hai tuổi, là y tá trưởng khoa Nội hô hấp. Đeo bao tay đồng nghiệp đưa cho, Kỳ Minh ngồi xổm xuống bên cạnh thi thể, hỏi Lão Hàn: "Nghe nói là treo cổ tự tử ạ?"
Lão Hàn chỉ vào đầu ngón tay của thi thể, nói: "Nơi này có vết thương do tự vệ, được gây ra trước khi chết."
"Người treo cổ tự tử thường vô thức giãy giụa do thiếu oxy. Có thể là do va đập vào cửa hoặc tường. Phải chờ đem về phòng thí nghiệm kiểm tra DNA trên thi thể mới biết được." Kỳ Minh tỉ mỉ quan sát đốt ngón tay trầy trụa và sưng tấy của nạn nhân. Cậu quay sang nhìn nửa đoạn dây thừng treo trên cửa, lông mày đột nhiên nhíu lại: "Đây không phải cách thông thường để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-chung-phap-y-quyen-1/2453994/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.