"Nếu đã tới rồi thì ăn chung luôn đi."
Kỳ Minh rõ ràng không tin lời nói dối của La Gia Nam. Hai tay trống trơn, dù cái gì mà dù?
Vào phòng riêng của nhà hàng phải cởi giày. La Gia Nam cởi giày rồi đặt ngoài cửa. Hắn bước vào gật đầu với Chris đang ngồi xếp bằng ở chiếc bàn thấp. Chris nhìn hắn, sau đó nhìn Kỳ Minh, vẻ mặt anh có chút sững sờ.
"La Gia Nam nói cậu là "khách đường xa," cậu lại là một "chủ nhà" rất hiếu khách." Kỳ Minh ngồi trên đệm, giải thích về sự xuất hiện đột ngột của La Gia Nam. "Bữa ăn này cậu ấy bao."
La Gia Nam quét mắt đến thực đơn nằm ở góc bàn, tận hai nghìn tám. Vừa nghe Kỳ Minh nói vậy, hắn ngồi xuống mà cách khoanh chân lại... Làm cảnh sát hình sự ấy mà, áp lực thì hệt như buôn hàng cấm, lương thì ba cọc ba đồng đủ mua một cây bắp cải, lại liên tục bị số mệnh đùa giỡn. Nếu La Gia Nam mà không trung thành và dũng cảm thì hắn cũng đã đéo làm được cái nghề này. Hắn thở dài trong lòng...
Người phục vụ lần lượt mang các món ăn lên và đặt một đĩa sashimi khoảng một mét ngay giữa bàn. La Gia Nam nhìn lên. Ái chà chà, chẳng trách giá gần ba ngàn. Trên đĩa gồm tôm hùm, nhím biển, sò điệp đỏ, tôm sú, và một vài món sashimi khác mà hắn không biết, nhưng tất cả đều trông rất tươi.
Vãi, thôi tới thì cũng tới rồi, tiền cũng là tôi trả, ăn thôi!
La Gia Nam không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-chung-phap-y-quyen-1/2453952/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.