Chắc chắn Giản Việt không thể đi vào lồng rồi mới bị người ta bắn thuốc mê, vì vậy tìm được hiện trường gây án đầu tiên là vấn đề trọng yếu. La Gia Nam đã tìm hết trong văn phòng của Giản Việt, trừ đống giấy nợ kia thì chẳng có manh mối nào đáng giá. Camera giám sát cũng không có nhiều, chỉ được đặt ở cổng chính và kho hàng. Kho thuốc mê cũng chỉ có một phần thuốc gây mê động vật, đối chiếu với số lượng cũng không có vấn đề. Phần còn lại theo lời của nhân viên công tác thì được để ở phòng y tế.
Nhân viên khoa Giám định đã lấy mẫu vân tây trên từng cây súng gây mê để sau này đối chiếu. La Gia Nam và Miêu Hồng đi đến phòng y tế để kiểm tra việc sử dụng thuốc mê, Hứa Kiệt và Kiều Đại Vĩ khám xét những phòng khác trong toà nhà. Sau khi Trần Phi đến, ông đến phòng an ninh để xem camera giám sát, hai mắt đỏ ngầu.
Trong phòng y tế có hai bác sĩ thú y, một người họ Cừu, một người họ Bạch. Hôm nay bác sĩ Cừu trực ban. Ông đã ngoài sáu mươi tuổi, đeo kính cận dày. Trông ông hơi luộm thuộm, trên áo blouse còn dính một vài đốm máu nâu sẫm, và cằm lún phún râu bạc.
"Khám bệnh cho động vật không giống khám cho người đâu." Bác sĩ Cừu khá lớn tuổi nhưng trái tim vẫn còn "mơ mộng". Ông vừa nhìn thấy nữ cảnh sát Miêu Hồng đầy khí phách thì lập tức rót trà và cứ đi vòng quanh cô. Mặc kệ Miêu Hồng có thích nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-chung-phap-y-quyen-1/2453928/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.