La Gia Nam liếc mắt là có thể nhận ra Chu Hạo trong đám đông. Cậu ấy rất nổi bật, hành khách đi lướt qua cũng liên tục ngoái lại nhìn. Trên mặt cậu trông vừa mệt vừa lo, nhưng những khuyết điểm đó không che lấp được ưu điểm của cậu. La Gia nam tin rằng nếu Phan An thực sự đẹp trai như truyền thuyết thì ắt hắn phải giống Chu Hạo mới xứng đáng lưu danh thiên cổ.
Miêu Hồng đến sân bay cùng hắn để đón người cũng trợn tròn mắt, đợi một chút cô mới phản ứng kịp rồi kéo La Gia Nam đến cửa bay quốc tế để đón người.
"La Gia Nam, Miêu Hồng từ Tổ trọng án." La Gia nam đưa phù hiệu cảnh sát cho Chu Hạo xem.
"Chu Hạo." Chu Hạo nói rồi che miệng ho khan, giọng khản đặc: "Làm phiền các anh đưa tôi đến bệnh viện trước được không?"
La Gia Nam đưa tay ra hiệu mời cậu, sau đó hắn để ý thấy Chu Hạo chỉ kéo một chiếc vali Samsonite nhỏ màu đen, khác hẳn với chiếc xe đẩy hành lý do những hành khách khác từ cửa bay quốc tế.
Từ Thương Hải đã được chuyển sang phòng bệnh thường của khoa Nội tiêu hoá, phòng hai người, giường còn lại không có ai. Chu Hạo đứng ở cửa, nói nhỏ nhẹ hai tiếng "Giáo sư." Bọn họ nhìn nhau, trong chốc lát vành mắt cả hai người đều đỏ. La Gia Nam và Miêu Hồng chờ ngoài hành lang, khoảng một tiếng sau thì Chu Hạo đi ra khỏi phòng bệnh, hai mắt sưng đỏ.
"Các anh muốn biết gì?" Cậu hỏi.
La Gia Nam hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-chung-phap-y-quyen-1/2453893/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.