Edit: Hầu lão 
Beta: Lynn 
“Ngươi làm cái gì?” Phó Vịnh Hoan tức giận hét lên. 
Lý Đại kinh hãi, lập tức rút tay về. 
Tề Triết Hoài vội vàng hòa giải nói: “Vịnh Hoan, hắn là không cẩn thận đụng phải, huống hồ người vừa mới té ngã, hắn cũng đỡ ngươi, ngươi làm gì mà hung dữ như vậy?” 
“Ta thật sự phải về.” Phó Vịnh Hoan nói một lần nữa, nhưng hai chân như nhũn ra, thế nào cũng không cách nào dùng lực đứng lên, còn hai gò má nóng lên, trán thấm mồ hôi. 
Tề Triết Hoài cười nói: “Làm sao vậy? Vịnh Hoan, sao tửu lượng ngươi kém như vậy, mới uống ba chén đã say?” 
Phó Vịnh Hoan hổn hễn thở, bỗng nhiên cảm thấy thân thể của mình không đúng. “Triết Hoài, đỡ ta về, ta dường như không thoải mái.” 
Tề Triết Hoài liền đáp ứng đỡ hắn dậy, nhưng gã không đỡ ra cửa, mà đỡ vào phòng phía trong xốc rèm che lên, bên trong đã chuẩn bị giường chiếu. 
“Ta biết tửu lượng ngươi không tốt khi uống rượu, nên đã bảo người chuẩn bị giường trong này, ngươi nghi ngơi một lát rồi về.” 
“Không, ta muốn về.” 
Trán đầy mồ hôi mỏng hình thành giọt, tầm mắt Phó Vịnh Hoan mơ hồ, muốn vùng vẫy khỏi Tề Triều Hoài nhưng cước bộ hắn nghiêng ngả, bị Tề Triết Hoài ôm lên giường, lại không có lực giãy giụa, chỉ có thể dựa vào khí lực cuối cùng nắm lấy ống tay áo của Tề Triết Hoài. 
“Triết Hoài, đưa ta về! Van cầu ngươi, ta…cơ thể ta không thoải mái.” 
Hắn cơ hồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-chu-san-boss-2/2071285/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.