Chương 5
Khi ấy, ta nghĩ mình chắc chắn phải c.h.ế.t.
Nhưng đến năm thứ hai trăm trong phong ấn, ta bỗng hồi sinh, từ trong hư vô bò ra.
Ta sống lại nghĩa là Yến Hành cũng không c.h.ế.t.
Nghĩ đến đó, ý niệm đầu tiên trong đầu ta là quay về tông môn báo tin.
Nhưng khi ta lê tấm thân tàn tạ trở lại Vân Tiêu Tông, trước mắt là cảnh sư tôn và các đồng môn quây quanh một thiếu nữ trẻ tuổi, cử hành sinh thần cho nàng.
Mọi người cười nói vui vẻ, sư tôn còn trao cho nàng Thanh Sương đó chính là thanh kiếm bản mệnh của ta.
Ta chưa kịp hỏi, Thanh Sương dường như cảm nhận được ta, phá tan hộp kiếm, lao thẳng về phía ta, cứa vào tay nàng, rồi bay về nhập vào ta.
Giữa tiếng kinh hô, ta đứng giữa sảnh đường, m.á.u me khắp người, nhìn lên bục cao nơi thiếu nữ mặc cẩm y hoa phục đang trừng mắt nhìn ta.
Chỉ một ánh nhìn, ta và nàng đều hiểu rõ.
Chúng ta có hai khuôn mặt gần như giống hệt nhau.
Nước mắt lưng tròng, nàng chìa tay về phía ta, giọng run run:
“Vị đạo hữu này, có thể trả lại quà mà sư tôn ban cho ta được không?”
Đó chính là lần tái ngộ của ta và cả sư môn, cũng là lần đầu tiên ta gặp tiểu sư muội Lâm Âm Uyển.
…
Ta nằm trên chiếc giường đã quen thuộc suốt mấy tháng, lật qua lật lại, chẳng tài nào ngủ được.
Ký ức về Vân Tiêu Tông về sư tôn, về đồng môn, về những chuyện ta muốn quên mà không thể, chúng lại theo đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-y/4692336/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.