Địch Vân hằn học đáp: 
– Hoặc giả lão gia nói rất đúng, nhưng chê bai gia sư chẳng ra gì thì tiểu tử không học nữa. 
Lão cái cười ha hả, vươn tay xoa đầu chàng hỏi: 
– Hay lắm! Hay lắm! Tâm địa thằng nhỏ này thật trung hậu. Ta rất ưa thích những kẻ như ngươi. Ta nhận lỗi rồi. Từ giờ trở đi không chỉ trích sư phụ ngươi nửa câu nào nữa. Ngươi đã bằng lòng chưa? 
Địch Vân đổi giận ra mừng cười đáp: 
– Bá bá mà không mạt sát gia sư thì tiểu tử xin dập đầu làm lễ. 
Dứt lời chàng quỳ mọp xuống đất, dập đầu "binh binh" mấy cái. Lão cái cười hi hi nhận lạy rồi tiếp tục giải thích kiếm chiêu. Nhưng chiêu "Hốt thính văn kinh phong", "Liên sơn thạch bố đào" nguyên là câu "Phủ thính văn kinh phong", "Liên sơn nhược ba đào". Những chiêu "Lạc nê chiêu đại thư", "Mã mạnh phong tiểu tiểu" nguyên là "Lạc nhật chiếu đại kỳ", "Mã minh phong tiêu tiêu". 
Lão còn giải thích thêm: 
Theo thổ âm ở Tương Tây, chữ "Nê" phát âm giống như chữ "Nhật". Nhưng lão chỉ nói vậy thôi chứ không nhắc gì đến chuyện lầm lỗi của Thích Trường Pháp, với mục đích duy nhất là cho Địch Vân hiểu những chỗ sai lầm. 
Lão cái nói tiếp: 
– Trong kiếm pháp của ngươi vì nhiều chỗ mâu thuẫn khó hiểu, chẳng thể nói một lúc mà hết được. Vậy ta dạy ngươi ba chiêu để đến mai lại đấu với tám tên tiểu tử ngu dốt kia. Ngươi ráng mà ghi nhớ lấy. 
Địch Vân phấn khởi tinh thần, không biết gì là mỏi mệt nữa. Chàng chú ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-thanh-quyet/195569/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.