Lúc này chàng nổi lòng nghĩa hiệp bao nhiêu mối úy kỵ đều tiêu tan hết chàng khẽ đáp: 
– Được rồi! Tiểu tử hạ sát lão gia, dù Huyết Đao hòa thượng có phiền trách cũng chẳng cần. 
Thủy Đại mừng thầm trong bụng, lão vốn là người túc trí đa mưu tuy bị trọng thương tâm thần vẫn tỉnh táo, lão khẽ nói: 
– Để Thủy mỗ lớn tiếng thóa mạ tiểu sư phụ rồi tiểu sư phụ cầm côn đập chết Thủy mỗ là lão hòa thượng kia không phiền trách tiểu sư phụ nữa. 
Lão không chờ Địch Vân trả lời đã lớn tiếng quát mắng: 
– Tên tiểu dâm tăng kia! Ngươi mà không quay đầu lại vẫn học thói lão ác tăng thì nhất định mai đây chẳng được chết yên lành, nếu ngươi còn chút thiên lương chưa mất hết thì mau mau rời khỏi Huyết Đao Môn là hơn! Tiểu ác tăng! 
Quân khốn kiếp! Quân chó đẻ! Biết điều thì mau mau sửa đổi lỗi lầm. 
Địch Vân nghe trong lời thóa mạ có ngụ ý khuyên răn, trong lòng ngấm ngầm cảm kích. 
Tay chàng cầm một khúc cây lớn múa lên mấy cái vẫn không dáng xuống. 
Thủy Đại trong lòng nóng nẩy càng chửi bới tệ hại hơn, lão ghé mắt ngó qua bên kia thấy Hoa Thiết Cán hai gối nhũn ra quì xuống đất tuyết đang dập đầu lạy Huyết Đao Tăng. 
Huyết Đao Tăng cười khanh khách, vươn tay ra điểm vào huyệt linh đài sau lưng Hoa Thiết Cán. 
Lão vận hết tàn lực ra ngón tay điểm xong không còn chút hơi sức nào nữa. 
Thủy Đại thấy Hoa Thiết Cán quì xuống trong lòng se lại, vì lão chết đi Hoa Thiết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-thanh-quyet/1366830/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.