Nghe tiếng thét, tôi và Roxie chạy ra:
- Có chuyện gì vậy? Cái gì!
Tôi bàng hoàng khi nhìn thấy xác của Tulen nằm trước căn nhà gỗ. Người của Tulen cũng không còn nguyên vẹn, gần như toàn bộ thịt trên người mất sạch sẽ, nội tạng bị moi móc sạch, máu me vung vãi khắp nơi, xương cũng gần như không còn. Mái tóc của Tulen thì bị cắt sạch sẽ.
Roxie ấp úng:
- Không... không thể nào!
- Tulen bị sao thế này? - Phúc hỏi.
Tôi nhìn sơ qua rồi nói:
- Chuyện này không phải do thú dữ làm bởi bọn thú dữ cạp nó sẽ có một cái dấu vết gọi là... tạp nham lắm, đằng này thịt hay xương gì đều được xẻ rất chuyên nghiệp. Như vậy là bị người tấn công rồi.
- Nhưng ai có thể làm được chuyện như thế này? - Roxie giậm chân.
Phúc lên tiếng:
- Ê, có khi nào là do bộ tộc ăn thịt người trong rừng không?
- Sao mày nói thế? - Tôi hỏi.
- Tao không dám chắc, nhưng trong rừng hoang này làm gì có ai đâu, nhiều khả năng là do chúng rồi.
Roxie lo sợ:
- Nếu nói như vậy thì Butterfly...
- Có thể. Nếu bây giờ chúng ta không nhanh chóng trốn khỏi đây thì e là chúng ta sẽ không thoát khỏi cửa tử đâu. - Phúc bảo.
- Mà nhóc này, bỏ chạy vậy có đúng hay không?
- Chứ giờ ở lại thì...
- Chưa chắc.
Phúc quay sang tôi:
- Gì thế?
- Tao chưa thể chắc chắn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-quan-mobile-du-hanh-athanor/2354788/chuong-125-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.