Chương trước
Chương sau
Một quả bom, Lunar nhếch mép:
- Đơn giản!
Nhưng đời không như là mơ, vừa chạm vào là một tấm lưới xuất hiện bao lấy Lunar. Cô giật mình:
- Thôi chết ...
- Ngươi chết rồi! - Tên đại ca - Đi mày!
- Đáng ghét, cái lưới này chắc quá! - Nhưng mà cô chợt nhớ ra - Này, ta có chồng rồi!
Mấy tên trong đảng quát:
- Bắt luôn!
- WHAT? - Cô ngơ ngác nhìn Kye, phía bên kia cũng mím môi chịu.
Cái lưới tưởng không chắc mà chắc không tưởng, cô dùng ma thuật truyền vào đầu ngón tay tạo thành những con dao nhưng rất tiếc là không cắt được. Tên đại ca nói:
- Lưới được làm từ tơ nhện, ngươi không cắt được đâu.
- Nani? - Lunar biết mình phải đổi kế hoạch, cô nằm xuống đất nhất quyết không chịu đi, chấp nhận bẩn quần áo một chút.
Bọn kia không tài nào nhấc cô lên nổi do đống đuôi nặng quá, nhưng nhọ là khối lượng dồn xuống chân nên bọn kia chuyển chiến thuật lôi từ phía trên.
- Ha ha, ta nhấc được ngươi rồi.
"BỐP", Lunar đấm một phát thẳng vào mặt hắn:
- DÁM SÀM SỠ TA À!
- Ngươi gan nhỉ! - Tên đại ca đứng trước mặt cô.
- Hừ, ta có gì mà không dám làm chứ. - Cô nhìn thẳng vào mắt hắn.
Phía kế bên, Kye run sợ, cô không dám hó hé một câu nào. Tên đại ca bảo:
- Đá nó đi!
- Sao vậy đại ca, con này ngon mà.
- Mày nghĩ tao ngu thế à? - Hắn rút con dao ra - CHẾT MÀY NÀY!
Kye đứng cạnh bên, cô chết sốc khi chứng kiến cảnh trước mặt. Bọn chúng rút con dao ra đâm nát bét người Lunar rồi rút ruột gan nội tạng vứt vương vãi khắp nơi, máu bắn ra xối xả trúng chân của Kye. Cô nàng sợ quá mà ngất lịm đi.
Quay trở lại bản, sau khi tôi và Phúc trốn một lúc trong toilet thì cả hai mới dám thò mặt ra ngoài. Ngó xung quanh, Lunar và Kye đã đi mất. Tôi nhăn mặt:
- What? Đi đâu hết rồi?
- Ôi dào, chắc Kye dẫn bà Lunar đi chơi rồi, lo làm gì. Sẵn tiện không có bả ở đây, tao hỏi mày: mày tính sao với Sinestrea?
- Sao nữa?
Nó bảo tôi:
- Tao thấy mày dạo này âu yếm hơn rồi đấy.
- Ơ cái thằng này! Mày bảo tao diễn tốt, tao diễn tốt thế còn gì?
- Tao lo mày yêu lại Lunar.
Lắc đầu, tôi bảo:
- Hết thương cạn nhớ rồi.
- Rồi ...
- Dạo này ở Conifer không có internet, chẳng biết ngoài kia thế nào. Đám bạn nữa, chẳng biết bọn chúng có khỏe hay không.
Hai đứa bọn tôi ngồi xuống rồi chẳng biết nói gì hơn. Một đám trẻ con chạy lại chỗ bọn tôi.
- Chào mấy anh.
- Ờ chào ... - Tôi cười rồi chào lại.
Bọn chúng rủ hai đứa tôi ra chơi đùa cùng với mọi người, bản thân tôi cũng khá hứng thú với những trò chơi dân tộc ở đây.
- Ha ha ~ - Phúc chơi đùa sung sướng.
- Mấy em nhìn đây nhé. - Tôi cầm một chiếc lá trong tay - Hô biến! - Chiếc lá hóa thành một quả táo cực ngon.
- Hay quá! - Đám trẻ xung quanh vỗ tay.
Chưa hết, tôi còn biến quả táo thành đủ loại thực vật mà tôi có thể nghĩ ra. Chơi đùa với bọn trẻ cũng vui đấy chứ.
Đột nhiên trong bản có hai người xuất hiện, vừa thấy là hai thằng bọn tôi chạy bán sống bán chết vào trong nhà trốn. Tôi lấp ló nhìn xuyên qua cửa sổ ra xem tình hình. Hai người họ là Krizzix và Y'bneth.
Trưởng làng chống gậy đầu lâu ra hỏi:
- Cho hỏi hai người đến đây có việc gì?
- Chúng tôi nhận được tin báo rằng gần đây, khu vực này đang xảy ra nhiều vụ bắt người bán sang Trung Quốc. - Krizzix đang nói thì Y'bneth gõ đầu:
- Trung Quốc hồi nào! Chơi với bọn Trái Đất rồi nhiễm à!
Krizzix gãi đầu:
- Ờ nói chung là xảy ra nhiều vụ bắt cóc buôn người. Theo thông tin điều tra khu vực này có nhiều người bị bắt.
- Có khác gì lúc nãy đâu trời! - Y'bneth lẩm bẩm - Chúng tôi mong bản ta hãy hợp tác điều tra.
- Vâng, xin mời các anh vào.
Hai đứa bọn tôi lại lẻn đi theo nghe ngóng. Qua thông tin từ hai người kia, khu vực này tồn tại một băng đảng buôn người khá lớn nhưng thông tin hiện nay về bọn chúng còn khá mơ hồ. Chính những người trong bản cũng không biết được đang tồn tại bọn chúng.
Sau khi biết chuyện này, Phúc tỏ ra khá lo sợ:
- Ê mày ơi, có khi nào Kye ...
- Hừm cũng có thể. - Tôi mím môi - Nhưng còn quá sớm để kết luận.
Chưa biết công việc điều tra sẽ như thế nào nhưng rắc rối bắt đầu ập tới, Y'bneth và Krizzix sẽ ở lại đây điều tra. Điều đó làm tôi và Phúc không đứa nào dám ra ngoài, nhỡ đâu bị hai người kia phát hiện là xử tử ngay.
Raz đã từng cảnh báo rằng nếu như không rời khỏi đây trong vòng bảy ngày thì sẽ bị truy nã. Giờ thì chắc chắn là như vậy rồi. Lúc này đây, tôi và Phúc đang có những quan điểm trái chiều nhau.
- Rời khỏi đây đi mày ạ, chứ ở đây thế nào cũng chết!
- Nhưng làm sao có thể bỏ hai người kia đi được, giờ là tám giờ tối rồi! Không có con gái nào mà đi chơi khuya vậy đâu, hơn nữa vùng rừng thiêng nước độc này nhiều ma lắm.
Tôi cười khẩy:
- Lunar đâu có sợ ma đâu.
- Nhưng chẳng nhẽ mày bỏ L... bỏ Kye à?
- Ờ nhỉ ...
Phúc nói:
- Mày bỏ Lunar thì tao không nói gì, nhưng bỏ Kye - một người vô tội mà chạy thì chẳng khác nào cặn bã.
- Ê, nói vậy chị có tội hay sao?
Một giọng nói quen thuộc khiến cả hai giật bắn người. Tôi quay đầu lại, Lunar đang đứng trước cửa, tay chống gối thở hồng hộc, một tay còn lại thì đang bám vào cửa.
- E...em ... - Tôi đơ mặt - Sao em ở đây?
Lunar bước vào. Chủ nhà hỏi:
- Cô đi đâu về đấy?
- Hùng, Phúc! Nhanh lên, theo chị! Có việc quan trọng đây.
Hai đứa bọn tôi chưa hiểu gì, tôi định chạy theo nhưng Phúc cản lại:
- Đừng, coi chừng là cái bẫy.
- Bẫy?
- Hai cái thằng này! Có nhanh lên không! - Cô ấy quát lớn. Hai đứa không có cách nào khác là phải bước ra, Phúc vẫn đang bán tín bán nghi nhưng chẳng dám phản ứng bởi Lunar mà nổi điên thì chỉ có xác định.
Ngoài sân, hai người tưởng lạ mà quen đã đứng sẵn. Hai đứa bọn tôi vừa nhìn thấy họ thì hoảng hốt định chạy lại vào trong nhưng Y'bneth gọi lớn:
- Không cần chạy!
- Đ* m* không chạy chỉ có chết!
Lunar nghiến răng:
- Hai cái thằng này làm cái gì vậy! RA ĐÂY MAU! - Cô ấy hét to.
- Ui giùi ... - Hai thằng đang leo cầu thang thì bị âm vang hất văng xuống đất. Lunar tiến lại nắm áo hai thằng:
- Làm cái gì thế hả!
Bị lôi lại chỗ Krizzix và Y'bneth - hai cán bộ cao cấp của Khu rừng Chạng Vạng, tôi xác định không sớm thì muộn cũng bị bắt mà thôi.
- Hu hu ...
- Anh làm sao đấy? - Lunar ngạc nhiên.
- Anh sắp lìa đời dzồi ~ - Tôi ôm lấy Lunar mà khóc, nước mắt ướt đẫm áo.
Phúc im lặng không nói gì, nó chẳng muốn nói gì trước giây phút này. Lunar xoa đầu tôi:
- Thôi nín đi, vợ thương mà, vợ thương. Thôi, nín nào.
- Trời ơi ~ - Krizzix lẩm bẩm - HAI NGƯỜI THÔI NGAY CHO TÔI NHỜ!
Tôi và Lunar ngưng lại. Y'bneth nói:
- Hùng, Phúc! Ta biết hai đứa đang nghĩ gì. Hai người bọn ta cũng muốn bắt hai đứa nhưng dù sao hai đứa cũng có công với khu rừng Chạng Vạng, bọn ta quyết định không tố giác. Việc quan trọng hơn, Lunar đã cung cấp thông tin về bọn buôn người đang ở khu vực này.
Lunar sau đó kể lại toàn bộ những gì mà cô đã gặp. Sau khi bị giết, Lunar không hiểu vì sao cô được hồi sinh. Cô thông minh không xuất đầu lộ diện mà theo dõi xem bọn chúng đi đâu, cô đã bám theo bọn chúng và phát hiện rằng chúng đang định bán qua biên giới nhưng cụ thể là đâu thì cô chưa rõ, chỉ biết là bọn chúng sẽ khởi hành vào lúc 9 giờ tối nay.
Hiện giờ đã là tám giờ bốn mươi, tôi lo là không kịp.
- Dùng dịch chuyển không gian nè! - Lunar vẽ một cửa sổ không gian khá lớn thông đến chỗ cô đã đánh dấu sẵn - Vào đi.
Cả năm người chui vào cổng và đến được nơi mình cần. Nơi mà Lunar đánh dấu là một lùm cây rậm rạp, từ đây có thể nhìn rõ động thái của đối thủ.
- Không được gây ra tiếng động.
- ĐM lắm muỗi thế! - Tôi và Phúc phải cố chịu muỗi cắn.
Giờ G đã điểm, một tên mặc áo trắng xuất hiện. Vừa nhìn thấy hắn, tôi bất giác thốt lên:
- Trời ơi! Tên RULAN!
- ỐI! - Lunar bịt miệng tôi lại - Muốn chết à!
- Ulti! - Krizzix.
Tên mặc áo trắng kia chính là Rulan, ả ta nghe thấy tiếng lạ thì nhìn xung quanh xem xét. Chẳng thấy một ai, ả ta mới quay qua nói chuyện với mấy tên lính:
- Đưa bọn chúng đến Summoner Rift, cửa khẩu của bọn chúng nằm ở căn cứ Lực Lượng Sa Đọa. Ngươi biết đường chứ?
- Đương nhiên, chuyện này dễ mà. - Hắn mở cửa lên xe.
Đạp ga nổ máy, hắn đang chạy thì bất ngờ tông sầm vào một cái cây. Rulan ngồi trên chiếc xe, ả ta bước ra:
- Đâu ra cái cây này vậy?
- TÓM HẾT BỌN MÀY! - Lunar phục kích sẵn giăng lưới đá mặt trăng, chiếc lưới rơi xuống tóm gọn cả bọn.
Tên lái xe điên tiết định thoát ra nhưng đâu dễ, đá mặt trăng rất cứng đấy. Tên lái xe không thoát được, biết mình chẳng làm gì được nên cúi đầu nhận tội.
Kye và những cô gái trong bản được cứu thoát, bọn họ quay lại cảm ơn rối rít. Sướng nhất là Phúc, nó được Kye hôn lên má một cái.
- Hi hi ~ - Nó cười tủm tỉm sung sướng, tôi đoán tối nay nó sẽ có một đêm mất ngủ.
Nhưng còn Rulan, ả ta đã phá được chiếc lưới và cao chạy xa bay. Lunar chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng của ả khuất dần trong màn đêm, cô thắc mắc:
- Hắn là ai mà sao trông quen quá vậy?
- Lên đồn! - Krizzix và Y'bneth áp giải tên lái xe, hắn ta cúi đầu bước theo.
Krizzix nói với tôi và Phúc:
- Chỉ có lần này thôi, lần sau là bắt đó nha.
- Rồi rồi ...
Lunar bảo:
- Về nhà thôi mấy đứa.
- Vâng ạ! - Cả hai đứa leo lên cho Lunar cõng, cô ấy phẩy cánh bay.
Trên đường về, tôi nói với Lunar:
- Anh bắt đầu thấy quen quen với 10kg này rồi đấy.
- Em cũng thế.
- Hay quá, hai đứa tiến bộ nhanh ghê.
Đôi cánh của Lunar vẫn cứ bay trên bầu trời đêm hướng về phía núi Conifer.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.