Lại gần hết một ngày.
Linik ngồi bệch xuống một gốc cây gần đường ray, cậu ta thở hổn hển vì kiệt sức. Khuôn mặt cậu ta đờ đẫn, cảm giác như không còn muốn làm gì nữa. Hai chân cậu ta duỗi thẳng về phía trước.
Dextra cũng chẳng khá khẩm hơn là bao nhiêu, cô nàng rất mệt bởi phải đi cả một ngày trời nhưng vẫn chưa tìm được vị trí mà Linik đã nói. Hai ngày nay, bọn họ đã quá mệt mỏi khi tìm kiếm một thứ khá là vô vọng.
Chỉ có Sinestrea là khỏe do cô nằm trên võng suốt từ sáng đến tối, bây giờ cô ấy đang chuẩn bị bữa tối. Nói chuẩn bị cho oai thôi chứ chỉ là mì gói đập trộn gia vị thừa hồi trưa ăn mà thôi.
Linik thở dài:
- Toang thật rồi.
- Toang cái gì? - Sinestrea hỏi.
- Chúng ta chỉ còn hai ly mì thôi.
Sinestrea nhẩm tính rồi vỗ vai:
- Không sao đâu, chúng ta ăn bốn bữa mới hết một ly. Để tui tính ... chúng ta ăn được hơn 2 ngày nữa. Đâu tệ đâu?
- Có hai ngày, liệu tìm nổi không?
- Ơ hay! Chính ông rủ tụi tui đi tìm giờ nói thế là sao?
Dextra can:
- Thôi im đi! Mệt lắm rồi, không muốn nghe cãi lộn đâu.
Lửa trại vẫn cháy lách tách, Sinestrea trầm ngâm không biết nên làm gì để tiếp tục công cuộc đi tìm này. Cô nhìn sang Dextra, người chị của mình đang rất mệt mỏi. Cô không muốn làm phiền chị mình nên chẳng nói gì.
Suy nghĩ một hồi, cô ngủ quên lúc nào không hay.
*
Sáng hôm sau, mọi người tỉnh dậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-quan-mobile-du-hanh-athanor-quyen-2/1705939/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.