Về tới nhà, tôi rất đỗi ngạc nhiên khi thấy Phúc và Dextra đang ở trong nhà. Bước vào trong, tôi hỏi:
- Hai người làm gì ở đây đấy?
Phúc trả lời:
- Tao mới phải hỏi câu này đấy, hai người đi đâu nãy giờ?
Tôi nắm lấy tay Sinestrea và giơ lên:
- Đi cắt nhẫn!
- Cái gì? - Dextra trố mắt - Cắt luôn rồi hả?
- Đương nhiên, bộ có vấn đề gì sao?
Dextra hét lên:
- CHẾT M* RỒI! - Nói rồi cô ấy phóng một mạch ra ngoài rồi chạy mất tiêu.
- Ơ chị Dex... thiệt tình, làm gì thế không biết.
Phúc lại hỏi:
- Nhẫn đâu?
- Vứt rồi.
- Ơ cái gì ... mày đùa tao đấy à?
Tôi ngạc nhiên:
- Thái độ đó là sao?
- Nhẫn đó Dextra mượn của Hội Ám Hoàng đấy, hỏng là đền tiền thấy m* luôn á!
- À thế à?
Phúc gắt lên:
- À thế làm sao mà à! Mày nghiêm túc hộ tao!
- Tao đang rất nghiêm túc đấy nhá!
- Mày á, tại sao lúc này mày cũng hấp tấp thế hả? Biết bao nhiêu cách để giải quyết, mày đi chọn cách cắt nhẫn! Tại sao?
Nghe thằng Phúc nói mà tôi hiểu ý đồ của nó là gì, tôi cố trả lời:
- Không cắt cho cụt ngón tay à!
- Mày điên quá, có ai cụt tay vì nhẫn bao giờ?
- Nó hoại tử là chết m* luôn á! Giờ mày nghĩ chiếc nhẫn với ngón tay, cái nào quan trọng? Mất chiếc nhẫn này có thể kiếm được chiếc nhẫn khác, nhưng mất ngón tay thì chỉ có kiếm bằng niềm tin á nha!
Phúc cứng họng. Sinestrea ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-quan-mobile-du-hanh-athanor-quyen-2/1705894/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.