*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không có nước ngọt, thiếu hụt lương thực chỉ có thể tìm rong biển lấp bụng như Hạ Ý thật ra chẳng tính là xui xẻo gì, bi thảm mới phải là đám người ở lại trên Nữ thần Thalassa kia. Bức xạ khiến họ chết từng người từng người một, nhưng mãi vẫn chưa thấy cứu viện đến.
"Chết tiệt, thiết bị điện lực vẫn chưa thể khôi phục? Kỹ sư tàu đặc cấp gì chứ? Tôi thấy chỉ là đám phế vật!" Hàn Lâm đỏ mắt mà rít lên, ông chủ Hàn cha gã thì vẻ mặt âm u, nữ minh tinh vốn ôm cánh tay lão đã rúc mình ở nơi bên cạnh cách đó rất xa, không dám phát ra tiếng.
Động tác giống thế còn có mấy người trợ lý và thư ký của ông chủ Hàn, tất cả đều run sợ trong lòng không biết làm sao.
Ở thời điểm nguy nan, chỉ cần không phải kẻ ngốc với logic thần thánh, thì người ta sẽ tự ước lượng tác dụng của bản thân, một khi phát hiện mình có cũng được không cũng được với thủ lĩnh trong đoàn thể hiện tại, thậm chí là chẳng chút tác dụng nào, đương nhiên sẽ vô thức sợ hãi, lo rằng mình là kẻ bị hy sinh trước hết.
Tuy rằng họ náu trong khoang an toàn được thiết kế đặc biệt của du thuyền, kho ướp phía sau cũng vì đá lạnh hòa tan, mà có nước ngọt, cũng có đầy đủ thức ăn, thậm chí tại giờ phút khí hậu lạ thường này, nó không quá oi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-quai-vat-bien/169416/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.