8 giờ, rất nhiều người trên du thuyền Thalassa tỉnh dậy vì nóng.
"Sao lại thế này? Điều hòa hóng rồi ư?"
Lý Thiệu dụi mắt vén chăn lên, cậu đang tính nướng cho trời đất tối tăm, nhưng vuốt cái bụng đói mốc meo, chỉ có thể than thở dù mì bò có giá trăm tệ, cũng phải tế miếu Ngũ Tạng*.
Qua loa mặc vào quần jean và áo sơ mi sọc ca rô, vốn đang định mặc áo khoác, ai ngờ vừa đẩy cửa, hơi nóng ập đến khiến cậu thiếu chút nữa tưởng rằng mình đang mơ.
Nóng vậy, chắc 30 độ rồi!
Hành lang này không có điều hòa mà! Không biết là vị nào úng não, chỉnh lò sưởi cao như vậy, chuyên môn ngắm người đẹp thiếu vải hay gì!
Lý Thiệu đầy bụng nghi hoặc, thật ra những người không tham gia buổi tiệc đêm qua, cũng đến quán bar mua say, người kẹt xỉ như cậu thật sự không nhiều lắm. Thế nên cậu cứ vậy đi thẳng một đường, mãi cho đến khi leo ba tầng thang xoắn ốc, mới nhìn thấy một người đàn ông nằm dựa vào lan can, tay còn cầm chai rượu, quần áo đầu tóc rối bù, nhìn không thấy mặt, cũng không biết có quen hay không.
"Thật sự không nghĩ ra, giá một chai rượu ở đây, đủ để mua mấy chục chai trên bờ!"
Lý Thiệu nói thầm, cậu rẽ thêm một khúc, lại thấy một người mặc đồ thuyền viên nằm trên cầu thang, cả người co lại thành một cụm, tay duỗi về phía trước, tựa như muốn chộp lấy thứ gì đó.
"Không lầm chứ, ngay cả thuyền viên cũng được uống rượu?" Tiềm thức Lý Thiệu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-quai-vat-bien/169409/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.