Ngày X tháng X. Trời nắng.
Hôm nay, trên đường đi phỏng vấn, mình đòi tiền bồi thường của một tên dê cụ háo sắc trên xe bus thành công!!!
Sau đó bị một tên đi đường nhìn ngó kinh luôn... mình chắc gã ta là đầu gấu xã hội đen.
Rồi sau đó trước mặt gã ta, mi giả của mình bị bong ra không ngại ngần…
Cuối cùng, thực ra thì, gã ta là giám đốc điều hành kiêm tổng giám đốc công ty mình phỏng vấn...
Mình không muốn nói gì nữa, ừm… T_T
Nhan Miêu ra khỏi ga tàu điện ngầm, bắn thẳng tới bến xe bus, sau một loạt những động tác đẩy xô chèn ép chen lách có độ khó cao, cuối cùng cũng thành công leo lên xe bus đổi chuyến một cách may mắn.
Tới lúc này, tất cả đều rất thuận lợi. Cô qua hết hàng loạt bài thi viết, lọt vào vòng phỏng vấn chót, cách vị trí mọi người tranh giành vỡ đầu chảy máu càng lúc càng gần, chỉ còn mấy bến nữa mà thôi.
Thế nhưng dù vào ngày quan trọng như thế này, Nhan Miêu vẫn tiếc không muốn bỏ tiền đi taxi.
Hơn nữa, để tránh làm mòn đôi giày mới, cô còn đi một đôi giày thể thao cũ kèm với áo sơ mi bó sát và váy công sở cạp cao, đôi giày cao gót quý giá vạn phần mua cho buổi phỏng vấn thì nhét vào trong túi.
Trong xe chật chội không thể tả, suốt đường đi Nhan Miêu bị chèn ép tới nỗi chỉ hận mình không thể chỉ có một chân.
Khi chỉ còn một bến nữa là xuống, hành khách lên lên xuống xuống, mọi người đều di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-phe-that-tinh/37442/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.