Gió đêm thổi qua, mang theo mùi khói nhạt.
Lâm Miên quay đầu đi, há miệng, muốn hắt hơi nhưng lại không hắt được: “A… a…”
Phó Tranh vuốt đầu cậu, dùng hai ngón tay trực tiếp bóp tắt điếu thuốc đang cháy.
Chính vì Lâm Miên không chịu được mùi khói thuốc, nên Phó Tranh chưa bao giờ hút, ngay cả lúc nãy đã châm rồi, cũng chỉ để sang một bên.
Phó Tranh lấy một tờ giấy, gói điếu thuốc đã tắt vào.
Lâm Miên thấy hắn định đi, vội ôm lấy eo hắn: “Phó Tranh, cậu đi đâu vậy?”
Phó Tranh có chút bất lực: “Miên Miên, tớ đi vứt rác.”
“Vứt trong phòng đi.”
“Cậu sẽ khó chịu.”
“Vậy tớ đi cùng cậu.”
Lâm Miên ôm chặt hắn không chịu buông tay, như một cái đuôi nhỏ, dính chặt sau lưng hắn.
Phó Tranh vứt điếu thuốc vào thùng rác trong phòng khách, lại đi vào nhà vệ sinh rửa tay thật kỹ, đưa cho Lâm Miên ngửi.
Lâm Miên không hắt hơi nữa, hắn mới yên tâm.
Lâm Miên ôm lấy hắn, ngẩng đầu: “Phó Tranh, nếu cậu ngủ không được, chúng ta ra ngoài đi dạo nhé?”
Lâm Miên như kẹo cao su, vặn vẹo: “Phó Tranh, đi đi đi, chúng ta ra ngoài ăn khuya, cậu có đói không? Tớ mời cậu ăn, tớ lái xe chở cậu nha.”
Cuối cùng, Phó Tranh gật đầu.
“Đi thôi.” Lâm Miên kéo hắn định ra cửa.
“Miên Miên…” Phó Tranh lại giữ chặt cậu.
“Hửm?” Lâm Miên quay đầu lại, nụ cười đông cứng trên mặt, “Cậu sẽ không đổi ý ngay lập tức đấy chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-cua-truc-ma-phao-hoi/3550908/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.