Cùng với âm thanh nền của bộ phim truyền hình, Lâm Miên và Phó Tranh mỗi người ăn một hộp mì gói.
Ăn hết mì trước, sau đó nhúng trứng ốp la thơm giòn vào nước dùng, ngâm cho mềm, cắn một miếng là tràn đầy nước dùng.
Ngon quá!
Ăn xong mì gói, Phó Tranh vứt rác, Lâm Miên dựa vào ghế sofa, thỏa mãn xoa xoa cái bụng nhỏ của mình, không nhịn được mà ngáp một cái.
Ăn no thì buồn ngủ.
Phó Tranh hỏi: "Cậu muốn về ngủ hay ngủ ở đây?"
Lâm Miên giơ tay lên: "Tất nhiên là ngủ ở đây rồi!"
Nếu về thêm một chuyến nữa thì biết đâu sẽ bị bố mẹ phát hiện.
Lâm Miên tắt TV, giống như vừa rồi đi theo Phó Tranh ra ngoài ăn đồ ăn, lại theo hắn về phòng.
Cậu thành thạo chui vào trong giường, lấy chiếc gối và chăn của riêng mình ra, điều chỉnh tư thế.
Mặc dù bây giờ là tháng Tám, nhưng nửa đêm vẫn hơi lạnh.
Phó Tranh tắt đèn, cũng nằm xuống bên cạnh cậu.
Lâm Miên nhắm mắt lại: "Phó Tranh, tớ cứ cảm thấy như mình quên mất thứ gì ấy."
Phó Tranh hỏi: "Quên mất cái gì?"
"Tớ cũng quên mất rồi, làm sao nói với cậu được?"
Vừa dứt lời, Lâm Miên đột ngột ngồi dậy: "Tớ quên mất việc học! Tớ phải làm bài kiểm tra!"
Phó Tranh kéo cậu lại: "Ngủ đi, sắp hai giờ rồi, sáng mai dậy sớm học cũng được."
"Nhưng mà..." Lâm Miên hơi do dự.
"Nếu thức đêm học bài, ngày mai dậy không nổi, ảnh hưởng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-cua-truc-ma-phao-hoi/3484962/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.