Chương trước
Chương sau
Sau khi rời khỏi đan môn,Huy cũng không chần chừ mà đi thẳng về phía Khốn Long Sơn luôn,hắn tinh thần cảnh giác vẫn có,xem có ai theo đuôi hắn không,nhưng 1 đoạn đường rồi vẫn không thấy có dấu hiệu là có người đi theo,gương mặt của Huy mới giãn ra 1 chút.

Nếu như mà có tên nào không biết điều,đi theo hắn thì hắn cũng không ngại mà trừ khử luôn,kể cả lão giả họ Lương kia,nhiều lầm tìm giết hắn khiến hắn lúc này muốn giết lão rồi.Huy cảnh giới không đủ để làm chuyện đó nhưng ai biết được bên ngoài còn có 1 con yêu thú Thiên tôn cảnh là sủng vật của hắn chứ,điều này có nói cũng chả ai dám tin.

Huy đi đến 1 quán trọ,hắn cũng không quên mua cho mình thức ăn để bổ sung cho cuộc sống trong núi.Mọi khi vào núi đều là có thêm cả Zed và Riven đi theo nên chuyện ăn uống hắn không cần lo,bởi vì chuyện đó 2 nàng đều làm cho hắn vì nói thật hắn không có biết nấu nướng.

Mua đầy đủ thức ăn cho những ngày tiếp theo,hắn cũng không quên đi mua cho mình thêm vài bộ y phục và 1 ít đồ dùng hàng ngày,xong xuôi những việc liên quan đến cá nhân,ý thức của Huy lại bắt đầu cảnh giác xung quanh,khi cảm thấy đúng là không có 1 ai đi theo thì Huy nhảy lên con ngựa vừa mua,hướng thẳng Khốn Long Sơn mà đi tới.

Lúc này,Huy không biết là cũng đang có 1 người cũng đang hướng về Khốn Long Sơn mà đi tới,nhưng không phải ngươi của đan thành hay 2 thành phụ cận,người này còn cách Khốn Long Sơn khá xa,ít nhất là nhiều ngày nữa mới tới được Khốn Long Sơn,trên mặt người này rõ ràng hiện lên vẻ tức giận khó nguôi.

-Đừng để cho ta tìm thấy ngươi.

Người này không phải ai khác mà chính là sư muội của Băng Linh,nàng lúc này đang đuổi tới Khốn Long Sơn.

Nàng biết Băng Linh chính là tới đây tìm kiếm máu huyết của giao long,bởi vì ngoài 3 đế quốc lân cận thì chỉ có ở Khốn Long Sơn mới có tin tức về giao long mà thôi.

Vẻ tức giận trên mặt nàng vẫn không có hạ xuống mà như vẫn đang tăng lên,không biết tại sao 2 người tỷ muội các nàng đang yên ổn thì lại có 1 tên khốn nạn chen vào,điều này khiến nàng không thể nào chấp nhận nổi.

-Hãy cầu nguyện những ngày cuối cùng của cuộc đời ngươi đi.

Gương mặt sát khí,răng nàng nghiến vào nhau tạo ra những thanh âm khiến cho người khác như nhìn thấy tử thần vậy,những yêu thú cảnh giới thấp bên dưới nàng,cảm thấy sát khí cũng như khí tức khủng bố của nàng đều không dám thò đầu ra ngoài,con nào con nấy đều chui rúc trong hang ổ của mình,biết đâu thò mặt ra ngoài,tai bay vạ gió lại chết nhảm.

Huy lúc này không hề biết là mình lại đắc tội với 1 người khủng bố như vậy,hắn vẫn đang cưỡi ngựa hướng về Khốn Long Sơn mà đi tới,khoảng cách không xa cũng như đã tới 1 lần,cho nên Huy cũng không khó khăn làm mà tìm được chỗ cũ mà hắn cùng với Zed và Riven đi vào.

Nhảy xuống ngựa,thả cho con ngựa tự đi trong rừng,Huy bắt đầu theo đường cũ mà vào,ý thức cảnh giác của hắn vẫn cao,hắn lúc nào cũng để ý đến xung quanh,từ lúc lên ngựa đi tới nơi đây,vui là thật sự không có ai biết hắn đã rời khỏi đan môn.

Theo đường cũ đi vào,Huy lần theo đường lần trước đi vào tới,do đi 1 lần rồi nên hắn cũng tránh được những chỗ khó đi,không khó khăn như lần đầu bước vào,hắn vẫn cảnh giác cao độ,chủ yếu để ý đến những yêu thú lân cận.

Tuy lần trước 3 người hầu như đã dọc sạch yêu thú bên ngoài chỗ này rồi,nhưng cũng không thể không đề phòng,ai biết sẽ có những yêu thú nào tìm đến chứ,nhưng nếu như là yêu thú yếu 1 chút như yêu thú Dẫn nguyên cảnh hay Hoàng giả cảnh sơ kỳ,hắn cũng không sợ,cho dù là 1 số yêu thú Hoàng giả cảnh trung ký hắn vẫn có thể đối phó được.

Hắn cũng không có quên việc tìm kiếm linh dược,trong 1 tháng bế quan,hắn cũng có tìm hiểu 1 chút về Đan Đế Bảo Điển,học tập 1 vài thủ pháp luyện đan đơn giản cũng như ghi nhớ dược liệu và 1 vài đan phương đan dược cấp thấp,hắn có vài lần định dùng Hỏa diễm do mình ngưng tụ ra để luyện đan nhưng mấy lão giả kia bảo hắn không nên,đợi khi nào tìm được Thiên Địa Linh Hỏa rồi mới bắt đầu luyện chế đan dược.

-Có nên vào xâu bên trong không ta?

Huy đi được 1 đoạn,lúc này chỗ hắn đang đứng vẫn là phía bên ngoài của Khốn Long Sơn,vẫn chưa có đi vào xâu bên trong.

Hắn không có quên việc tìm kiến linh dược nhưng đoạn đường hắn đi qua thì lại không có 1 gốc linh dược nào cho hắn hái cả,kể cả những yêu thú cảnh giới thấp cũng không thấy 1 con nào cả.

Mới đầu hắn còn tưởng mình đi vào xâu bên trong rồi cơ,vì thế mới không thấy linh dược hay yêu thú cấp thấp,nhưng hắn mới đi chưa được bao lâu nên không thể vào xâu bên trong được.

-Ê,tiểu tử,ta cảm thấy có mùi của linh dược rồi.

Bên trong lão giả nhìn Huy cười nói.

-Thật.

Huy gương mặt hiện lên vẻ vui mừng,hắn không tìm được linh dược hắn còn tưởng là mấy loại linh dược cấp thấp tuyệt chủng hết rồi,nhưng may mà vẫn còn.

Việc tìm kiếm linh dược chủ yếu là dựa vào mấy lão giả đang sống bên trong đan điền của hắn,mà nghĩ tới đan điền của mình,Huy cũng cảm thấy khá buồn cười,đan điền của người bình thường thì đều là dùng để tích trữ nguyên khí,không có công năng khác,nhưng đan điền của hắn khác người thường nhiều lắm,Huy cảm thấy chắc trên đời này không có ai có đan điền như hắn cả,đan điền của hắn lúc này bị chia làm 3 phần,1 phần là cho lão giả và tòa tháp thần bí đó cư trú,thứ 2 cũng là nơi chiếm diện tích nhiều nhất là để tích trữ nguyên khí của hắn,còn chỗ nhỏ hẹp còn lại là cho nguyên khí Long hình của hắn cư trú,đây là kết quả của bộ công pháp Long Phượng Âm Dương công mà hắn tu luyện,hắn biết chắc là Băng Linh,Diễm Nhi và Lãnh nhi đan điền 3 người cũng có 1 loại nguyên khí Phượng hình.Cứ mỗi lần nghĩ tới trong người mình,Huy lại cười khổ,tính ra trong người hắn có tới tận 18 người cư trú liền.

Mấy lão giả này được hắn phân cho công việc tìm kiếm linh dược,mày việc này mấy lão làm tốt hơn hắn nhiều,hắn cũng để ý tới linh dược nhưng không thể bằng được mấy lão này.

-Ta ngửi thấy mùi linh dược,mà linh dược này phẩm chất cũng không thấp,ít cũng là Nhân cấp thượng phẩm linh dược.

Lão giả bên trong thanh âm lại vang lên.

Huy gương mặt kinh hỷ,hắn theo hướng mà mấy lão giả này đi tới,nhưng cũng không có quên cảnh giác xung quanh.

Linh dược đẳng cấp cũng được chia như là binh khí hay võ kỹ vậy,cũng là 5 phẩm cấp Nhân Địa Thiên Thánh Thần,cũng là từ hạ phẩm cho tới cực phẩm.Nơi đây thì đa số đều là tìm được linh dược Nhân cấp hạ phẩm hay trung phẩm mà thôi,thượng phẩm là 1 thứ gì đó rất hiếm gặp,giá trị của nó cũng không có thấp.

Tuy là 1 dãy núi lớn của Thanh Long Đế Quốc,nhưng do đế quốc này không còn được sung túc nguyên khí như trước,cho nên linh dược phẩm cấp không cao,đa số là Nhân cấp,may thì tìm được Địa cấp,còn thiên cấp thì ở đây đã lâu không có tìm thấy rồi chứ đừng nói đến Thánh cấp hay là Thần cấp linh dược.

Như vậy chỉ 1 cây linh dược Thượng phẩm thôi cũng đủ để khiến Huy vui mừng rồi,biết đâu đó mà lại là Cực phẩm hay là Địa cấp linh dược thì tốt,nhưng Huy cũng không hy vọng nhiều như vậy,có linh dược là tốt rồi.

Hắn vẫn đi theo hướng mà mấy lão giả chỉ,sau khi vượt qua khá nhiều trắc trở trên đường đi,Huy đã đến được nơi mà mấy lão giả chỉ,nơi này là 1 sơn cốc khá rộng rãi,thoáng và trước mặt hắn còn có 1 bãi cỏ nữa,khẽ để ý xung quanh,hương thơm từ phía sơn động trước mặt truyền ra khiến cho Huy vui mừng,linh dược chắc chắn ở trong sơn động trước mặt hắn.

Huy cũng không có vui mừng mà lão thẳng về chỗ đó,mấy lão già báo với hắn là hình như có yêu thú canh gác nên hắn không thể xông thẳng đến đó được,hắn vẫn từ từ,chậm rãi tiến đến sơn động đó,cố gắng không phát ra tiếng động gì,hơi thở cũng như khí tức của hắn được kiềm chế,không để cho con yêu thú đó phát hiện.

-Thơm thật.

Huy sau 1 lát chậm rãi đi tới sơn động,ý thức dần dần được hắn bao phủ cả sơn động này,hương thơm từ bên trong tỏa ra càng đậm khiến cho Huy vui mừng,hắn có thể chắc chắn linh dược này không bình thường,biết đâu lại là 1 cây Địa cấp linh dược,vậy thì số hắn phát tài rồi.

Bước chân nhẹ nhàng vào trong hang động,mùi thơm càng ngày càng nồng đậm khiến cho Huy nhiều lúc như muốn hắt hơi rồi,nhưng đó không phải là điều mà hắn quan tâm lúc này.

-Chắc chắn có yêu thú bảo hộ cây linh dược này.

Huy vừa bước chân vào trong sơn động,mùi thơm lẫn thêm cả mùi yêu thú tỏa ra khiến cho hắn nhíu mày,hắn còn tưởng là có thể thuận lợi lấy được cây linh dược này nhưng không ngờ là lại có yêu thú.

-Nhưng nó hình như không có trong này.

Huy thần thức tỏa ra xung quanh để tìm kiếm vị trí của con yêu thú,nhưng hắn lại không cảm nhận được khí tức yêu thú ở trong này,có thể là lúc này nó không có mặt ở đây.

-Cơ hội.

Huy gương mặt lộ ra vẻ hưng phấn.

Hắn còn tưởng phải đụng độ yêu thú nhưng không ngờ hắn lại đến đúng lúc con yêu thú không ở chỗ này,đây chính là cơ hội cho hắn lấy cây linh dược này mà không hải chạm trán yêu thú.

-Nhanh lên,không nó quay lại là ngươi phiền phức chắc.

Bên trong lão già thanh âm giục Huy.

Tuy lúc này không có đụng mặt yêu thú nhưng không phải là sẽ tránh được con yêu thú đó,nếu không nhanh thì đến lúc nó về thì chuyện lớn rồi,linh dược như này chắc chắn yêu thú cảnh giới không thấp.

Huy cũng tỏ vẻ đồng ý,hắn biết chuyện này không thể chậm chễ,hắn nhanh chóng đi về phía hương thơm tỏa ra.

-Linh Quả!

Xấu bên trong sơn động,nơi mà nguyên khí đang tụ tập dày đặc,như có thể nhìn thấy vậy,mùi thơm từ đó tỏa ra,ánh mắt để ý,gương mặt của Huy mới lộ ra vẻ hưng phấn,hắn không ngờ lại gặp được gốc linh dược này ở đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.