Hôn mê mơ màng suốt hai ngày, đến khi tỉnh lại, mẫu thân nhìn ta mà khóc không ngừng, luôn miệng nói là tại bà.
Ta nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến Thẩm Thư, nên cũng chẳng biết khuyên mẫu thân thế nào.
Bởi vì hôm đó, ta đã thấy Thẩm Thư đến chuồng ngựa, lúc đó còn thấy kỳ quái.
Bây giờ nghĩ lại…
Phụ thân nói xin lỗi ta, vì ông đã không chăm sóc tốt cho ta.
Ta đáp:
“Liên quan gì đến cha chứ. Đợi con khỏi, chúng ta lại thi leo núi.”
Phụ thân nghe xong, mắt ngấn nước.
Thẩm Viễn đến, nói rằng hắn đã không làm tròn bổn phận, không giúp cha mẹ chăm sóc tốt cho ta.
Hắn cũng nói, ngựa là do Thẩm Thư động tay động chân.
Thẩm Thư không chịu nổi việc trong mắt Tạ Tử Thần chỉ có ta, nên mới thiết kế vụ ngựa hoảng.
Nhưng nàng ta sống c.h.ế.t không chịu thừa nhận muốn lấy mạng ta, chỉ nói rằng không muốn để ta thắng.
Phụ mẫu không đánh mắng Thẩm Thư, chỉ đưa ra hai lựa chọn:
Một là theo cha mẹ ruột về quê chịu khổ.
Hai là dựa vào thân phận hiện tại, chọn một mối hôn sự rồi gả ra ngoài từ phủ.
Nhưng nếu chọn đường thứ hai, thì từ nay sẽ không còn bất kỳ liên quan gì đến Thẩm gia nữa.
Không cần nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-ly-chi-dau/3735605/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.