Đối phương bảo ta muốn mát mẻ thì đi tìm nơi nào mát mà ngồi.
Sau này ta mới biết, hắn tên là Nghiêm Đông.
Nhờ quen biết rộng rãi và là người bản địa, chuyện gì hắn cũng làm, tiền lớn tiền nhỏ đều kiếm, cũng xem như là một nhân vật có m.á.u mặt.
Dạo một vòng, trời cũng dần tối.
Ta định quay về, nhưng lại bị một giọng nói quen thuộc gọi lại.
“Thẩm Diêu, muội đang làm gì đấy?”
Thẩm Viễn bước xuống từ một cỗ xe ngựa, nhìn bộ nam trang trên người ta, nhíu mày, có vẻ muốn nói gì đó nhưng rốt cuộc lại thôi.
“Muội đi một mình à?”
Ta gật đầu:
“Không quen có người đi theo.”
“Vậy lần sau để ta đi cùng muội.”
Ta gật đầu qua loa, nhưng ánh mắt đã bị người bước xuống từ cỗ xe ngựa cùng hắn thu hút.
Nếu nói rằng Thẩm Viễn là một thiếu niên anh tuấn, thì người này chính là tuấn mỹ như Phan An.
Tóm lại, ta đọc sách không nhiều, khả năng diễn đạt có hạn, chỉ biết rằng hắn rất đẹp, cả người toát lên vẻ cao quý.
Có lẽ ánh mắt ta nhìn hắn quá lộ liễu, nên ánh mắt hắn cũng dừng lại trên người ta chừng hai giây.
“Viễn Chi.”
Âm thanh của hắn, trầm thấp, nặng nề, như một hồi chuông gõ vào lòng ta.
“Vị này chính là lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-ly-chi-dau/3735599/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.