Ta lo lắng bất an, luôn cảm thấy nên giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt, càng kéo dài càng phiền phức.
Nhưng lão gia và phu nhân đã có mưu tính riêng, ta cũng chỉ có thể tạm thời đóng vai tiểu thư, từ từ mà làm.
Chỉ là, khi đối mặt với An Nguyên Kỳ, gánh nặng tâm lý lại càng nặng nề.
Nói thật lòng, ta sống ở phủ tướng quân rất thoải mái.
Một đám người hầu hạ, ngủ trên giường mềm, thắp đèn sáng suốt đêm, quần áo lụa là, đồ ăn ngon, thật là thoải mái.
Trong phủ người ít, chỉ có ta và An Nguyên Kỳ là chủ.
Trong số những người hầu, nam tớ chiếm đa số, lác đác vài nữ tỳ, trông rất phù hợp với phong cách của phủ tướng quân - cao to, khó phân biệt nam nữ.
Chỉ có một người tên A Tử là ngoại lệ, dung mạo thanh tú khả ái, dáng vẻ yểu điệu.
A Tử vốn là kỹ nữ, thông thạo âm luật, là người của phường nhạc trong cung.
Vì dung mạo xinh đẹp nên được hoàng đế để mắt tới, ban cho An Trình.
Mặc dù là hoàng đế ban cho nhưng dường như hắn không thích, chưa từng dùng đến, vào phủ chỉ làm một nha hoàn bình thường.
An Nguyên Kỳ nói, hắn chỉ động đến một mình ta.
Với thân phận của hắn, đây quả là chuyện hiếm có.
Đêm tân hôn, thú vui phòng the, nếm được vị ngọt, hắn luôn say mê không biết chán, tràn đầy sức lực.
Khi thân thể bất tiện, ta nói: "Hay là chàng nạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-lien/3573254/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.