Một năm trước lời nói của Hứa Vy Nhân, mặc dù đã khiến cô thức tỉnh phần nào, nhưng hiện tại ngược lại dần trở nên mơ hồ.
Nhưng từ sau khi trở thành mẹ, cô mới biết rằng sự lo lắng của ba mẹ dành cho con cái, dù cho phải trả giá tất cả, không chút hối tiếc.
Ban đầu, lời nói của bà quả thật
khiến cô cảm thấy bản thân cũng chỉ như một người ngoài, bất kể bỏ ra bao nhiêu cũng chỉ như một người ngoài, nhưng hiện tại nghe thấy những lời này của Hứa Vy Nhân, cô ngược lại cảm thấy vô cùng cảm động.
“Mẹ!” nước mắt Hạ Tử Hy không ngừng rơi xuống, vươn tay ôm chặt lấy Hứa Vy Nhân, “Con như thế nào lại không nhận mẹ chứ!”
Hứa Vy Nhân cũng bật khóc: “Là sự ích kỷ của mẹ làm tổn thương đến con, khiến con lưu lạc bên ngoài hơn một năm nay!”
Hạ Tử Hy miễn cưỡng kìm nén nước mắt, nhưng không cách kiềm chế được: “Là bản thân con tự muốn rời khỏi, là bản thân con lo lắng, sợ hãi, vốn dĩ một gia đình tốt đẹp nhu vậy, nhưng cũng chỉ là người ngoài…”
“Không, con không phải là người ngoài, con là con gái của mẹ!” Hứa Vy Nhân nói.
Hạ Tử Hy cũng không tiếp tục nói thêm lời nào, chỉ ôm chặt lấy bà, hành động này đã nói rõ lên tất cả.
Mục Cảnh Thiên ngồi một bên im
lặng quan sát, thật ra như vậy là kết cục tốt đẹp nhất, khúc mắc trong lòng cô đã được hóa giải, cũng không cần vì chuyện này mà vấn vương không buông.
Không nói bất kỳ chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hon-cung-tong-tai-xau-xa/487482/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.