Không nghĩ đến, A Khoa lại có thể dễ dàng nhận ra việc cô không vui.
Hạ Tử Hy hỏi ngược lại: “Tôi biểu hiện rất rõ ràng sao?”
A Khoa thành thật gật đầu, cũng vì nếu như cô không phải không vui, nhưng khóe môi vẫn luôn mang theo ý cười, nhưng mà hiện tại cô nhìn có chút đau
thương.
Hạ Tử Hy nhếch lên một nụ cười chua xót: “Không có gì, chỉ là cảm thấy trên đời này có quá nhiều nguyên tố sẽ đánh vỡ tấm gương trong lòng!” câu nói này, cũng không biết đang nói với A Khoa hay là đang nói với bản thân.
A Khoa vậy mà lại không tim thấy bất kỳ câu nói an ủi nào, cuối cùng nhịn cả nữa ngày chỉ có thể nói một câu: “Mọi chuyện sẽ trôi qua!”
Đúng là mọi chuyện dù sao cũng
sẽ trôi qua!
Hạ Tử Hy cũng tin tưởng rằng, trên thế giới này không có gì không vượt qua được.
“Cảm ơn sự an ủi của ông!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
A Khoa cũng không tiếp tục nói thêm điều gì, chỉ chuyên tâm lái xe.
Mục gia.
Mục lão thái thái sớm đã sốt ruột,
điện thoại Hạ Tử Hy vẫn không liên lạc được, tài xế thì cứ như vậy bỏ lại cô rồi trở về, bà như thế nào không lo lắng được.
Tài xế cứ như vậy vô tội bị giáo huấn một phen.
Khi chiếc xe dừng trước cổng, Hạ Tử Hy nói: “A Khoa, cảm ơn ông!”
A Khoa cũng không nói thêm điều gì, trực tiếp khởi động xe rời đi.
Hạ Tử Hy sớm đã quen với dáng vẻ lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hon-cung-tong-tai-xau-xa/487444/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.