“Bà nói không sai!” Mục Trăn nói, không nghĩ đến chuyện ưu phiền trong lòng lâu như vậy, chỉ cần vài câu đơn giản của Mục phu nhân liền cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Mục phu nhân mỉm cười, không không nói thêm điều gì.
Lúc này, Mục Trăn vươn tay nắm lấy bàn tay bà: “Nhược Lâm, đã lâu như vậy nhưng tôi vẫn luôn che dấu bà, cũng không phải vì không tin tưởng bà, mà là không
muốn bà hiểu lầm, càng không muốn bà vì những chuyện này mà cảm thấy phiền lòng!”
Mục phu nhân gật đầu: “Tôi biết rồi!”
“Bà tức giận tôi chứ?”
Mục phu nhân mỉm cười: “Chúng ta là vợ chồng, cùng nhau gánh vác là chuyện đương nhiên!” một câu nói này, đã biểu lộ rõ tâm ý của bà.
Mục Trăn suy nghĩ: “Bà nói không sai, cũng là do tôi suy nghĩ quá ích kỉ, nhưng tôi đảm bảo thật sự
không hề có chuyện gì che dấu bà cả!”
“Thật sao?”
Mục Trăn vươn tay: “Tôi đảm bảo!”
Mục phu nhân bật cười, đầu tựa lên vai Mục Trăn, giây phút này bao nhiêu gút mắt trong lòng đều được giải tỏa.
“Nhiều năm như vậy, tôi từng đoán, từng nghi ngờ, từng tức giận, từng oán hận, nếu như sớm biết rõ mọi chuyện thì ban đầu cũng sẽ không đau khổ như vậy!”
“Cũng là do tôi quá ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân, bà yên tâm, những ngày thảng sau này, tôi tuyệt đối sẽ không lừa gạt bà!” vừa nói, ông liền nắm chặt bàn tay Mục phu nhân.
Mục phu nhân mỉm cười, đôi mắt lấp lánh nước mắt.
Hạ gia.
Lúc này cũng vl chuyện này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hon-cung-tong-tai-xau-xa/487260/chuong-962.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.