Hạ Tử Hy lúc này vẫn chưa tỉnh ngủ, liền bị một trận quấy rầy làm tỉnh giấc.
Mơ mơ mang màng mở mắt nhìn, chỉ thấy Mục Cảnh Thiên đang trên người mình, cô có chút bùn ngủ: “Mục Cảnh Thiên, anh đang làm gì vậy? Thật buồn ngủ…”
Mục Cảnh Thiên nhẹ nhàng hôn, sau đó nhìn cô, tỉnh táo vô cùng, nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt đều chứa nụ cười: “Tiểu Hy, anh yêu em…” anh nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai cô.
“ừ…”
Tại đây có hình ảnh
“Mục tiên sinh, anh có chuyện gì thì không ngại cứ nói thẳng ra, anh như vậy, khiến trong lòng em có chút không chắc chắn…” Hạ Tử Hy nói, Mục Cảnh Thiên đột nhiên trờ nên như vậy, quả thật khiến cho người khác không nắm bắt được.
Chính vào ngay lúc này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên đè lên người cô: “Bản thân em đã làm chuyện gì không lẽ em không biết sao?”
Hạ Tử Hy chớp mắt: “Có chuyện gì?”
Lúc này, Mục Cảnh Thiên vươn tay lấy điện thoại, trực tiếp mở weibo, sau đó bấm vào một hình ảnh.
“Người này là em đúng không?” Mục Cảnh Thiên cầm điện thoại đưa đến trước mặt cô, giọng nói không phải chất vấn, chính là chắc chắn.
Hạ Tử Hy nhíu mày, sau đó cầm lấy điện thoại của Mục Cảnh Thiên, sau đó khi nhìn thấy bức ảnh này liền ngây người.
Đây không phải là hình ảnh cô ở bệnh viện lau người cho Mục lão
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]