Sau gần một tháng mất tích thì khi gần đến ngày thi vòng chung kết, cuối cùng Sương cũng xuất hiện. Khi thấy cô, Bích Hạ đã chạy đến ôm chàma lấy cô mà khóc.
‘Sương à! Cậu đã đi đâu suốt thời gian qua vậy chứ. Mình cứ nghĩ cậu xảy ra chuyện rồi.’
Bích Hạ lúc này đã khóc nấc lên rồi, Khương Như đứng cạnh cũng không nhìn nổi nữa cũng chạy đến ôm Sương. Đại học thật đẹp khi có những người bạn chân thành, hết lòng vì nhau.
Họ đã kéo nhau đi về phòng hàn huyên, lúc đi qua Minh Giang nhưng Sương không nhìn nấy cậu một lần. Lúc này anh cũng cảm nhận được cô đã trở thành người khác, cũng có thể nói là chỉ khác với anh, cô không muốn quen biết gì anh cả. Nghĩ đến cũng biết Ngọc Văn đã có nhúng tay vào việc lần này rồi.
Khi đến họp nhóm để đưa ra chiến lược cho cuộc thi ngày mai thì Sương đã không còn chú tâm vào nhóm nữa, tâm trí lúc này của cô đang đặt về Ngọc Văn, cô nhớ những gì mà anh nói. ‘Nếu mà em còn cố chấp với tình yêu này thì cả em và cậu ta đều không có kết cục tốt đẹp. Cố chấp không được gì, nên buông bỏ vẫn hơn’.
Cô nhận ra lúc cô không ở đây thì tình cảm giữa cô nàng Lương Thư Hồng với Minh Giang đã tiến triển hơn rất nhiều. Anh còn vì cả cô ả mà nhuộm lại màu tóc trầm hơn. Cô nhìn qua thì nghĩ đó là màu than chì, nhìn anh lúc này trông ngoan hiền đẹp trai hơn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hoa-lau/2727128/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.