Đêm khuya.
Tông Chính Minh Châu đã xuống núi làm việc mà Lý Liên Hoa nhờ.
Trong ánh nến bập bùng, Lý Liên Hoa đứng một mình trước thi thể đặt trongquan tài bằng băng của Ngọc Thu Sương. Vốn Ngọc Hồng Chúc cũng định đến, nhưng xảy ra vài chuyện nhỏ cần bà giải quyết, nên lúc này chỉ có mìnhLý Liên Hoa châm nến ngắm thi thể trẻ trung đang rữa nát đó thôi.
- Ôi...
Lý Liên Hoa cầm nến đứng nhìn nàng thật lâu, thở dài lắc đầu. Một thiếu nữ xinh đẹp mười bảy mười tám tuổi bị biến thành bộ dạng thế này, dù hắntừng thấy nhiều thi thể đáng sợ hơn trước đó nhưng cũng cảm thấy hungthủ của vụ này tàn nhẫn tới đáng căm hận.
Ngoài cửa phòng NgọcThu Sương có các kiếm sĩ của Ngọc Thành đứng canh giữ cho nàng, Lý LiênHoa dùng con dao nhỏ trong tay nải màu xanh của mình vạch vết thươngtrên bụng Ngọc Thu Sương ra. Hôm qua hắn khêu ra một cục máu đông từtrong đó, còn phát hiện ruột bị đứt, tối nay không biết sẽ thấy gì.
Bên ngoài cửa sổ trời tối đen, đêm khuya mây dày đặc, không trăng khôngsao, Lý Liên Hoa buồn chán giải phẫu thi thể Ngọc Thu Sương... Đối vớimột kẻ chẳng hiểu gì về y thuật như Lý Liên Hoa mà nói, ngoài việc tìmxem trong đó có thứ gì khả nghi không, hắn hoàn toàn không biết kiểm tra thương thế hay khám nghiệm tử thi.
Con dao gõ qua gõ lại, khôngngừng phát ra những âm thanh khiến người nghe phải dựng tóc gáy trên thi thể đã đóng băng cứng đờ. Lý Liên Hoa lại mỉm cười, tựa như cái tròdùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hoa-lau-chu-tuoc-quyen/27399/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.