Lợi dụng lúc Ariza không để ý, Đỗ Trần đút thánh khí vào túi, quay người tán thưởng:  
"Ariza, hôm nay ngươi làm không tồi, tí về cho ngươi ăn hai cái vú trâu." 
"He he, có hai cái vú trâu ăn rồi!" - Ariza tuy mặt mũi sưng phồng, trên người đầy vết thương do giao đấu, nhưng hắn không để ý, lại còn cao hứng nhảy choi choi, như đứa trẻ được quà. 
Ngay lúc đó bông hoa sen đầu tiên trên mông Đỗ Trần có động tĩnh, thân hoa run run, cánh hoa từ từ xòe ra. 
Đó là phần thưởng của việc hắn cứu hai lão già. Liên Hoa Bảo Giám lại tiến bộ rồi. 
Trừ nhụy hoa, hiện tại đóa hoa đầu tiên cánh đã nở trọn vẹn. 
Chờ đến lúc nhụy hoa cũng nở ra, Đỗ Trần có thể nói là tu luyện thành công cảnh giới đầu tiên của Bảo Giám. 
Cảm thấy mông đít biến hóa, trong lòng Đỗ Trần tràn trề hạnh phúc, hắn đưa tay ra, dùng nụ cười thân thiện nhất nói:  
"Hai vị lão nhân gia, các vị không phải sợ nữa, ta đã đuổi bọn chúng đi rồi." 
Vừa rồi vợ chồng lão già đã chứng kiến từ đầu đến cuối, đã nghe thấy từ đầu đến cuối, bọn họ nắm lấy tay Đỗ Trần, khom người cúi chào:  
"Thánh huy đấu thần hậu duệ tôn quí, sự cao quý của ngài cũng bằng với tổ tiên của ngài là Shigeru rồi." 
Bọn họ thành khẩn cảm tạ, nhưng ánh mắt nhìn Đỗ Trần có chút nghi vấn. 
Nghe nói Francis là một tên ngốc cơ mà? Nhưng thiếu niên tóc vàng trước mắt chắc chắn không phải là ngốc. Hơn nữa nhìn nụ cười thân thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hoa-bao-giam/193195/chuong-5.html