🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm, Đấu thần đảo hết sức lặng lẽ.
Mặc dù lúc này đã là nửa đêm nhưng cũng là lúc đám thủy thủ phát tiết và buông thả nhất, dọc theo con đường treo đèn lồng liên miên, bên trong nhà, dưới ngọn đèn u ám, cứ ba bốn người một nhóm đang cùng chung phương pháp rũ bỏ mệt nhọc cả một ngày. Với thủy thủ mà nói, cách tiêu khiển đơn giản nhất là rượu và đàn bà.
Ở gần một gian kiến trúc cung cấp loại phục vụ đặc thù, Đỗ Trần đi theo mười mấy người của giám sát bộ lặng lẽ tránh trong ngõ nhỏ, lắng nghe Louise nói.
"Theo tin tức chính xác thì mấy tân sinh đáng chết đó đang ngồi ngay bên trong. Khi vào không cần khách khí, cứ hung hăng giáo huấn bọn họ!"
Ngữ khí hung ác của hắn làm Đỗ Trần phải rùng mình âm thầm chột dạ. Đại ca ngàn vạn lần đừng ở bên trong a! Nếu hắn ở bên trong thì mình phải xử lý thế nào đây?
Có biểu hiện bất đồng với Đỗ Trần, biểu hiện của Jason thập phần tích cực, hắn quan tâm nói: 
"Louise, ta là người mới xin ngài chỉ dạy, trong lúc hành động có gì phải chú ý không? Hơn nữa chúng ta có bao nhiêu quyền hạn? Nếu lũ hỗn đản này không chịu nhận tội thì chúng ta có thể sử dụng vũ lực không?"
Hắn liên tiếp đặt câu hỏi làm Louise lộ ra ánh mắt tán thưởng.
"Jason, ngươi hỏi tốt lắm, theo quy định thì chúng ta chỉ có quyền ghi chép và bẩm báo với sư phụ, nhưng với tư cách là cháu của giáo vụ Ricardo, ta có thể nói với ngươi chỉ cần không hại đến nhân mạng, ngươi có thể tùy tiện hành động!"
Nói xong hắn liếc mắt một cái về phía Đỗ Trần. 
"Francis, ta có thể nói cho ngươi biết đại ca Steven của ngươi cũng ở bên trong, lần này ta muốn xem biểu hiện của ngươi."
Hỗn đản, tiểu vương ngươi dám nói đại nghĩa với lão tử à!
Có thể mang theo thân đệ đệ của đối tượng đến, tiểu tử này vừa nhìn cũng thấy là đã được cưng chiều từ nhỏ, làm việc thật quá ngu xuẩn không biết động não!
Đỗ Trần âm thầm lo lắng, mặc dù đại ca vi phạm giáo quy nhưng không phải kiếp trước có một câu nói sao? Không đập phá, không tán gái, không vi phạm quy định của trường thì không phải là cuộc sống đại học.
Steven cho dù sai cũng không ảnh hưởng đến cái thân thể chó má của tên Louise này! Vậy mà hắn có thể nói không hại đến nhân mạng thì có thể tùy tiện hàng động.
Đỗ Trần gật đầu ý nói đã nhớ nhưng con mắt lại để ý xung quanh.
Louise lại nói: 
"Mọi người chú ý, bên trong có vài người là đệ tử năm thứ tư, bọn họ có thể kháng cự!" 
Đấu thần học viện phân ra năm cấp không phải dựa vào số năm học mà dựa vào thực lực, ví dụ như Steven là hai cấp đấu sỹ, hắn vừa nhập học là đã vào thẳng năm thứ hai. Không chỉ có vậy, đệ tử chỉ cần thực lực lên cao thì có thể khiêu chiến với học sinh lớn hơn một lớp.
Mà khi bọn hắn tu luyện xuất đấu hồn, vượt qua sáu cấp đấu thần ngữ thì có thể sử dụng thánh khí, sau cấp bốn thì có thể tốt nghiệp ra làm việc.
"Bộ trưởng yên tâm!" - Đám học sinh biểu hiện thái độ tích cực.
Trong lúc này, Đỗ Trần cũng phát hiện mục tiêu của mình. Phong vũ biểu ở trên đỉnh đại môn kỹ viện để chỉ hướng gió chính xác nên nó cao trên mười thước, có trục rất nhỏ, trên đỉnh là một vò rượu rỗng.
Đại ca được cứu rồi!
Thừa dịp đám người Louise không chú ý, Đỗ Trần phóng ra một bông sen nhỏ như muỗi không ai phát hiện được. Bông sen được phóng về phía trục của phong vũ biểu.
"Hóa lớn!" - Đỗ Trần nghĩ thầm.
"Rắc một tiếng, phong vũ biểu từ đại môn kỹ viện rơi thẳng xuống đất đập rụng luôn biển hiệu mạ vàng ở trước đại môn, thùng rượu cũng cứ thế rụng xuống đục ra một lỗ thủng ở bức tường gần đại môn.
Mà trong lúc này Đỗ Trần cũng nhanh chóng thu hồi bông sen đã bị hóa nhỏ.
"Con mẹ nó, chuyện gì xảy ra vậy?" 
Kỹ viện nhất thời lâm vào tình trạng hỗn loạn, hình như có mấy người xui xẻo bị thương. 
"Mọi người không nên hốt hoảng đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn. Thật sự xin lỗi, tất cả các khoản thanh toán đêm nay đều miễn phí, xin chư vị tập trung ở đại môn để ra về!"
Biển hiệu rụng xuống, đại môn bị đập nát còn có thế làm ăn sao?
Nhìn đám khách đi ra, Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, lúc này Louise hung hăng đấm một quyền vào tường, cả giận nói: 
"Mặc kệ, động thủ bắt người cho ta!"
"Bộ trưởng, hiện tại chúng ta không thể tiến hành bắt người được…"
"Bớt nói nhảm đi!" 
Louise chỉ vào cửa chính, Steven và vài người bạn của hắn đang đi ra, hắn cả giận nói:
"Bọn chúng từ bên trong đi ra. Được rồi! Ta nói hắn đến kỹ viện, ai dám không tin?"
Nói xong hắn vung tay dẫn chúng đệ tử tiến về phía bọn Steven.
Lần đầu tiên chỉ huy tân sinh đã phải rút quân ra về, xảy ra loại tình huống này thì mặt mũi Louise còn để vào đâu được chứ?
"Hắc, các ngươi muốn làm gì?" - Steven cả kinh.
Sau khi Louise cho hắn thấy thân phận thì hắn nói tiếp: 
"Các học sinh của giám sát bộ thân ái, ta chỉ tới nơi này uống rượu thôi. Đây, ngươi xem bộ dạng của chúng ta có giống người vừa đến kỹ viện chơi gái không? Ồ Francis, đệ cũng đến đây sao?"
Đỗ Trần gật đầu, cười xấu hổ nói: 
"Ta hôm nay vừa gia nhập giám sát bộ."
"A, chúc mừng ngươi, đệ đệ thân ái của ta!" - Steven nói xong mạnh mẽ vỗ vai Đỗ Trần. 
Louise tiến lên giữ tay Steven: 
"Steven, giáo quy quy định, chơi gái sẽ bị trừ năm mươi điểm!"
"Không, không, không, Louise bộ trưởng, ta nhớ là ta chỉ đến đây uống rượu. Ngươi biết đấy, ta là tân sinh nên không có nhiều hiểu biết về Đấu Thần đảo, ta và các bằng hữu thấy nơi này có vẻ giống tửu điếm nên đến đây, ngươi tối đa chỉ nên nói là ta vô ý vào kỹ viện, nhưng ngươi có thấy ta vào kỹ viện không? Được rồi, ta có thể mời hai mươi nhân chứng đến chứng minh ta chỉ vào uống rượu, còn ngươi có bao nhiêu nhân chứng vậy?"
Đại ca quả là vô lại, Đỗ Trần cười thầm không ngớt.
Louise hiện tại tức phận bừng bừng, hắn là bộ trưởng như thế nào lại để mất mặt trước tân sinh thế này? Hắn giữ tay Steven cười nói: 
"Ngươi cứ bốc phét đi, ta nói ngươi có tội thì ngươi có tội. Bắt hết bọn chúng cho ta!"
"Hắc, ngươi không thể làm như vậy, ta muốn tố cáo với giáo vụ trưởng."
"Giáo vụ trưởng là thúc thúc của ta! Bây giờ nếu ngươi chống cự thì sẽ bị khép vào tội chống người thi hành công vụ. Không phải lo lắng, động thủ đi!"
Đệ tử của giám sát bộ lập tức tiến lên, Louise là đệ tử năm thứ năm, giám sát bộ cũng có vài cao thủ, bọn họ vừa động thủ đã tóm gọn được bọn Steven, Đỗ Trần chỉ có thể âm thầm cầu nguyện.
"Mẹ nó, phì!" 
Louise nhìn chằm chằm vào Steven đang bị tóm hung hăng nhổ một bãi nước bọt, hắn đưa cho Đỗ Trần một cái roi: 
"Ngươi thu thập tiểu tử này, mặc dù hắn là đại ca ngươi nhưng ngươi cũng là người của giám sát bộ!"
Con mẹ nó, ngươi dám lạm dụng tư hình? Lại còn để cho lão tử động thủ với đại ca của mình sao?
Đỗ Trần giận giữ nói: 
"Louise bộ trưởng…"
"Bớt nói nhảm đi!" 
Louise nhìn chằm chằm vào Đỗ Trần, cười lạnh nói: 
"Động thủ hoặc ngươi sẽ bị trục suất khỏi giám sát bộ."
Steven đang bị trói cười cười.
"Francis, không sao đâu, da đại ca dày lắm!"
"Ba!" Đỗ Trần nhìn đại ca cười cười, ném roi xuống đất.
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, lũ người Lanning chết tiệt!" 
Louise phẫn nộ nhìn Đỗ Trần, trong ánh mắt xuất hiênh một tia đắc ý, dường như hắn đã đạt được một mục đích nào đó không thể nói với người khác.
"Người của Lanning, bây giờ ta đã có đủ lý do để xin sư phụ trục xuất ngươi ra khỏi đệ tử hội. Người đâu, đến bắt Francis lại, những tên chết tiệt đến từ Lanning cũng bắt luôn!"
Không đúng, khẩu khí này rất không đúng! Louise này hình như không phải để đệ đệ đến bắt đại ca. Hắn cố ý muốn thu thập chính mình.
Hắn cố ý bắt mình tra tấn đại ca, sau đó khi mình phản đối thì sẽ tóm mình.
"Ai da, Louise của chúng ta dùng việc công báo thù tư nha!" - Lúc này Mina giáo thụ đi ra từ một ngõ nhỏ.
Liên Hoa Bảo Giám
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.