Liễm Trần híp mắt, nũng nịu như một chú mèo con ngã vào lòng Ly, ngẩng mặt lên, Ly cảm thấy mặt hắn không còn chút sát khí nào, dáng vẻ của hắn lúc này cực kì khêu gợi, khiến tim Ly như đánh lô tô trong ngực, nhất thời ý loạn tình mê, lòng Ly như vừa trút được một tảng đá ngàn cân, liền ôm chặt lấy hắn, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi mỏng mảnh, thì thầm: “Trần, ta cũng rất nhớ ngươi......”
Liễm Trần ôm chặt lấy Ly, một tay trườn lên phía sau đầu y, miệng không ngừng mút vào đôi môi đang hé mở, liếm lộng, hút lấy mật ngọt từ miệng y. Hai người thuận thế ngã xuống giường, Liễm Trần đỡ lấy Ly, hai tay vuốt ve lên mái tóc mềm mại, dùng cặp mắt lờ đờ của người say nhìn sâu vào mắt Ly, một lúc lâu sau, không nhịn được, khẽ hôn lên đôi mắt ấy, nói khẽ: “Mắt của ngươi đẹp quá...... giống mắt của bảo bảo....!”
Ly chỉ cảm thấy trong lòng đau xót: lại là bảo bảo!, liền tự giễu mình: lòng hắn chỉ có bảo bảo, chẳng lẽ mình còn không biết sao, số mình đã định mãi mãi làm thế thân của bảo bảo rồi, còn ở đó buồn bã cái gì! Nhất thời thần sắc có chút ảm đạm.
Liễm Trần không chú ý tới ánh mắt Ly, chỉ lo thỏa mãn ham muốn của mình, hai tay vội vàng mở áo Ly ra, đưa tay xoa lên ngực trần mềm mại, cảm nhận làn da mịn màng của Ly làm hắn mê mẩn, khiến hạ thân của hắn càng thêm căng cứng, cúi đầu xuống hôn lên hai điểm nhỏ đã sớm dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-tran-doat-ai-hien-vien-he-liet/83894/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.