- Edit + Beta: Una
- --------------------------
Ngôn Hạ nản chí mà buông Dụ Bạc ra, anh muốn cô ngoan một chút, vậy còn muốn cô ngoan như thế nào nữa, đối với Dụ Bạc, cô thật sự đã rất ngoan rồi. Cô chỉ không muốn lúc nào cũng bị người khác nhìn chằm chằm từng giây từng phút, giống như một con rối bị điều khiển trong tay người khác.
Mặc dù cô biết Dụ Bạc làm vậy là vì lo lắng cho cô.
Song, cắn một cái đã trút ra hết sạch những bực dọc của Ngôn Hạ, nhưng khi cô nhìn lại trên cổ trắng nõn của Dụ Bạc đã đỏ bừng lên, có dấu răng cực kì rõ ràng.
Cô có chút xấu hổ, nên khó có được mà lộ ra chút biểu tình ngượng ngùng. Cô thế mà lại tức giận đến mức cắn Dụ Bạc, giống y như là chó vậy.
Dụ Bạc vuốt ve vòng quanh dấu răng kia, không biết đang nghĩ đến điều gì mà bật cười.
Ngôn Hạ hoài nghi có phải anh đang nghĩ sẽ luôn đi theo cô hay không, vội vàng cứng miệng nói: "Anh quên những gì vừa nói lúc nãy đi."
Có điều vừa nhìn xuống dấu răng kia, Ngôn Hạ lại cúi đầu, "Em đưa anh xuống phòng y tế."
Việc Ngôn Hạ trốn học đi bar, bọn họ rất ăn ý không đề cập lại.
Thấy bọn họ đã hòa hoãn nói chuyện lại bình thường, Ngô Gia Trác mới ra ngoài, miễn cho ở trong này lại thành cái bóng đèn chướng mắt.
Trên đường đến phòng y tế hầu như không có bóng người, đa số học sinh đều đã trở về ký túc xá, những học sinh ngoại trú thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-mat/653687/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.