- Edit + Beta: Una
---------------------------
Vệt đỏ trên mặt của Dụ Bạc chậm rãi biến mất, chỉ còn một chút dấu vết để lại bên tai.
Ngôn Hạ gắt gao nhìn anh chằm chằm, không bỏ qua bất kì biểu cảm nào trên mặt anh. Nhưng nét mặt Dụ Bạc không có chút thay đổi nào, vẫn là sự bình tĩnh, bình tĩnh đến không một tia gợn sóng. Nếu không phải Ngôn Hạ cảm giác được anh vẫn luôn nắm tay cô không buông, thậm chí còn hơi hơi dùng sức, thì cô đã bị anh lừa gạt.
Vì thế, Ngôn Hạ lại cười và bổ sung một câu: "Chắc chắn là cậu thích tôi." Nói một câu chắc chắn này, cô tin rằng Dụ Bạc sẽ không đưa ra ý phủ định.
Lúc này cô tự tin cực kì, có dự cảm chắc chắn mình sẽ thành công.
Dụ Bạc cười rộ lên, tảng băng mỏng tan rã thành nước xuân, trong đáy mắt như toát lên vị ngọt nồng của bình rượu mơ ủ vào mùa xuân, khiến lòng người say mê trong vui sướng. Ngôn Hạ nghĩ có lẽ cô đã trúng độc của Dụ Bạc, nếu không thì tại sao anh vừa cười một cái, cô liền cảm thấy hết thảy ánh sáng xung quanh mình đều trở nên sinh động, dopamine* hỗn loạn không ngừng nhảy nhót, đến mức cô cũng muốn mỉm cười cùng anh.
(*dopamine: Nhiều người gọi dopamine là "hormone hạnh phúc" bởi chúng có nhiều tác dụng tốt đối với tinh thần và thể chất của con người.Khi hormone hạnh phúc dopamine trong cơ thể được giải phóng với số lượng lớn, bạn sẽ có cảm giác thích thú, hưng phấn, tràn đầy cảm hứng. Ngược lại, mức độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-mat/258169/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.