Beta: Minh Đăng
“Liễm thiếu gia, công công trong cung đã tới, đương thúc giục ngoài kia.”
“Đã biết.” Lại liếc mắt nhìn chiếc gương đồng, tỉ mỉ đánh giá bóng người phản chiếu bên trong, rồi hạ mi mắt, xoay người, ” Ta đến đây.”
Không có cổ nhạc vang trời, cũng không có đông người mừng vui, kiệu hoa đỏ thẫm cứ như vậy phất phơ lụa hồng lướt qua khu đại viện.
Người trong kiệu cúi đầu không thấy rõ vẻ mặt.
Nửa tháng trước, hắn một trận mê muội. Khi tỉnh lại, phát hiện chính mình đang ở trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ.
Hai tay chống ván giường ngồi xuống, hắn xác định mình đang mặc chính là bạch sắc trường bào của thiếu niên nọ, cái tên đã từng táng hắn không thương tiếc.
Đầu có chút choáng, hắn nhíu mày, cố sức mở to hai mắt cẩn thận đánh giá căn phòng.
Phòng ở không lớn, bố trí gọn gàng, tinh xảo: Dưới thân đặt cái giường, xa xa là chiếc bàn viết, một cái giá sách, cạnh giường thoạt nhìn là ngăn tủ đựng vật dụng, không hơn.
Ngăn tủ thượng có một bát sứ nhỏ men xanh, trong bát còn lưu lại chút chất lỏng màu trà.
Hắn cầm lấy bát, để sát vào mũi, ngửi.
Hương vị không đúng!
Tục ngữ nói: Bệnh lâu thành quen. Từ nhỏ đến lớn, thuốc đông y hắn uống qua không ít, bình thường nước thuốc tuyệt không có loại mùi này.
Hắn đứng dậy bước xuống giường, đi đến mở ngăn tủ lục lọi tìm kiếm vật gì đó.
Khi trở về, tay cầm chiếc trâm nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem/1916956/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.