Beta: Minh Đăng
Ngạn Liễm mạo hiểm mang cái đầu mình ra mà phiêu lưu, rốt cuộc cũng đạt được mục đích.
Hắn không phải ngay từ đầu đã muốn ly khai hoàng thượng thật xa, hảo hảo theo đuổi cuộc sống tự do sao.
Đại công nay đã cáo thành, tuy rằng phương pháp không mấy là quang minh chính đại lắm đi.
Ngạn Liễm dù sao cũng không phải là gỗ đá, bị hoàng đế cứ như vậy cố ý khiêu khích, hắn thế nào lại không có cảm giác? Bất quá, từ thuở nhỏ theo cha tập luyện thư pháp, cờ vây, đều là mấy môn tu tâm dưỡng tính, nếu hoàng đế nhẫn nại chịu khó dây dưa thêm một chút, hắn chỉ sợ tới lúc đó thật không còn biện pháp mà giơ cờ trắng đầu hàng.
Nhưng chính là, hoàng đế đã thử một lần, đến lần thứ hai cũng không xơ múi gì, liền cụt hứng không còn tâm tư để thử lần thứ ba. Ngạn Liễm vì thế xem như tạm thời tai qua nạn khỏi.
Hoàng thượng cứ vô tư mà hạ ý chỉ, cư nhiên không tính đến trường hợp Ngạn Liễm loanh quanh đi tới đi lui trong cung xui xẻo mà đụng phải.
Bất quá, chỉ cần không để hoàng đế thấy hắn là được chứ gì.
Điều này thật quá đơn giản!
Chính là, đức vua oai phong lẫm liệt, bất luận đi tới đâu, dù không có lấy một mống người, vẫn là được nghe bọn thái giám oang oang la hét từ đằng xa mở đường.
Tranh thủ thời gian đó mà né, còn không quá dễ dàng nga?!
Tuy rằng Ngạn thái hậu đã không còn, nhưng thế lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem/1916945/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.