Hôm sau, hai bên tái gặp mặt, hoàng đế mang đề nghị của Ngạn Liễm thuật lại cho đám người của Thanh Lưu.
Dậu tộc nhân ý kiến bất đồng, nếu không e ngại thể diện, chỉ sợ trước mặt hoàng đế cùng Loan quốc quần thần hè nhau tranh cãi náo động cả lên.
Cuối cùng vẫn là Dịch Lan một câu đưa bọn trở về lều trại, chậm rãi thương nghị.
Ngạn Liễm nhìn theo Thanh Lưu rời đi thân ảnh, trong lòng bỗng nhớ tới Ly cùng Tiểu Hạnh.
Chính mình bỏ đi đã một thời gian, cũng không cấp các nàng thư tín, chỉ sợ đã khiến hai nữ tử lo lắng muốn chết rồi.
Vì thế vội vàng lệnh cho tâm phúc tướng sĩ, bảo hắn suốt đêm khoái mã, chạy về kinh thành đưa tin báo bình an.
Về đêm, hoàng đế cùng Ngạn Liễm vừa muốn nghỉ ngơi, ngoài trướng bỗng truyền vào âm thanh nữ tử:”Hoàng đế bệ hạ, Ngạn sung dung, ta là Thanh Lưu đây.”
Dịch Lan liếc Ngạn Liễm một cái, cả hai vội vàng mặc thêm quần áo thỉnh nữ tộc trưởng tiến vào.
Thanh Lưu trông có vẻ mệt mỏi, vừa vào trướng liền yên lặng lui cui tìm chỗ ngồi, tiếng chuông bạc trong đêm nghe thật náo nhiệt.
“Nàng đêm khuya gặp mặt, hẳn có chuyện gì muốn nói?” Đối với nữ tử, ngữ khí của Dịch Lan cũng ôn nhu đi nhvài phần.
Thanh Lưu mỉm cười lắc đầu:”Ta chỉ muốn đến thông báo cho bệ hạ, đề nghị của ngài, chúng ta chấp thuận.”
“Thuyết phục mấy lão tiền bối đầu óc cổ hủ, thật không mấy dễ dàng nga …?” Ngạn Liễm trêu ghẹo, bưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem/1916914/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.