Lại nói Hầu tước phủ, Ngạn Liễm vừa bước chân ra khỏi phòng, trên giường hoàng đế cũng lặng lẽ mở mắt.
Dịch Lan nằm đó dõi theo âm thanh xa dần của người yêu, nghe hắn phân phó Tiểu Võ Tử không được quấy rầy mình nghỉ ngơi, cúi đầu trông ngoại y đã được thay mới, trên ngực rơi rớt vô số vết hôn ngân đỏ thẫm tựa cánh hồng.
Dịch Lan há miệng thở dốc, hắn biết, nều bây giờ liền ra hiệu, tuyệt đối có thể ngăn cản Ngạn Liễm rời đi.
Nhưng cuối cùng vẫn không lên tiếng.
Đức vua một lần nữa kéo lại vạt áo, lẳng lặng nằm trở về, kéo chăn che người, chậm rãi nhắm mắt lại???
Đã lâu lắm rồi???
“Tiểu Võ Tử!” Dịch Lan to tiếng gọi.
Vị tổng quản thái giám túc trực ngoài cửa nhanh nhảu chạy vào: “Bệ hạ???”
“Liễm, hắn???” Hoàng đế trả lời ngắt quãng.
Làm sao bây giờ? Dịch Lan âm thẫm lo lắng, chính là nhắc tới tên người kia, trái tim bỗng dưng đau quặn thắt.
Ta phải làm sao bây giờ? Còn chưa đến nửa canh giờ, nhung nhớ hắn đã thành cái dạng này, về sau như thế nào mới có thể tiếp tục sống đây???
Trấn tĩnh một chút, hoàng đế tiếp tục nói: “Ngạn Hầu, hắn, có phải hay không đã rời đi?”
“Là!” Tiểu Võ Tử thành thật trả lời, “Hầu gia mang theo Ly cùng Tiểu Hạnh cô nương, vừa mới đi khỏi. Hơn nữa???”
Mấy lời sau, hắn không dám nói.
“Còn có cái gì, cứ việc nói thẳng!” Hoàng đế nhắm hai mắt.
“Hầu gia hắn???” Tiểu Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem/1916892/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.