“Thiên ca ca, ta có thân nhân, huynh ấy là Nhị ca của ta, ta thực sự tên là Liễm Diệm!” Nói xong Thập Nhi (Liễm Diệm, từ nay phải gọi là Liễm Diệm!) kích động kéo Liễm Âm đến trước mặt Ứng Nhược Thiên.
“Vậy sao?” Tuy rằng nhìn bộ dạng người trước mặt, có thể xác định người này nhất định có quan hệ với Thập Nhi, nhưng trong lòng lại có chút không thoải mái.
“Ta là Nhị ca của Liễm Diệm, Liễm Âm!” Mặc dù không biết nam nhân đeo mặt nạ bạc, cả người lộ ra hàn khí lãnh liệt này có quan hệ gì với tiểu đệ của mình, nhưng hắn nhất định là người tiểu đệ rất coi trọng. Cũng không dám làm bừa, dùng khí khái của Vương gia, thật khách khí tự giới thiệu.
“Tại hạ Ứng Nhược Thiên!”
“Ứng Nhược Thiên?” Liễm Âm hít sâu vào một hơi, “Chính là U Minh cốc chủ Ứng Nhược Thiên?”
Hừ nhẹ một tiếng trong mũi, Ứng Nhược Thiên cúi đầu dỗ con Diệu Nhật.
Liễm Âm thầm nghĩ, giang hồ đồn đại U Minh cốc chủ Ứng Nhược Thiên đã mất tích hơn một năm, không ngờ hắn lại ở cùng với tiểu đệ, chẳng lẽ tiên thê người trong trấn nhắc tới chính là cốc chủ này?
Lại thấy ba đứa nhỏ được hai người ôm, càng cảm thấy kỳ quặc: Không đúng a! Ba đứa nhỏ này trên trán đều có cái bớt ngọn lửa, hiển nhiên là con của tiểu đệ Liễm Diệm, tiên thê mọi người nhắc tới không thể là Ứng Nhược Thiên! Nam nhân thì làm sao sinh con được! Mẹ của tụi nó là ai? Nhất thời trăm sự không được giải thích.
Ứng Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem-cam-hoan/85992/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.