Đám võ lâm nhân sĩ sau khi níu kéo được tia hi vọng sống cuối cùng mới chợt nhớ đến các con tin đang bị Tiết Thần Y giam giữ. Tất cả nhất thời sốt ruột như ngồi trên đống lửa, bèn túm lấy một tên đệ tử của Lạc Hoa cung mà tra hỏi:
_ Nói! Tiết cẩu tặc đem đệ tử các môn phái nhốt ở chỗ nào hả?
_ Ở … ở … phía bên kia núi! – Tên đệ tử nọ run rẩy trả lời.
Vài kẻ vừa nghe xong liền cấp tốc chạy đến vách núi nhìn sang bên kia, bỗng nuốt phải một hơi lãnh khí, khoảng cách giữa hai vách núi xa nhau đến thập trượng, mà hai bên lại chẳng có dây thừng hay bất kỳ thứ gì bắc ngang, chưa kể hai bên vực đều là vách đá trơn nhẵn, cho dù có muốn men theo vách đá xuống đáy vực để leo sang bên kia thì cũng không có chỗ để bấu chân vào, rốt cuộc là những người kia đã sang vách núi đối diện bằng cách nào?
Mấy người nọ đứng ngây người mất một lúc lâu, bỗng xoay người phóng tới trước mặt tên đệ tử kia, tiếp theo là một cái tát trời giáng rồi mắng:
_ Đồ tiểu tặc nhà ngươi, hai vách núi cách xa nhau đến hơn thập trượng, lại không có dây thừng bắc ngang, đệ tử các môn phái làm sao có thể qua bên đó được? Chứng tỏ nhà ngươi dám cả gan nói dối! Mau mau khai ra sự thật, đệ tử các môn phái rốt cục là bị nhốt ở chỗ nào?
Đệ tử kia sớm đã bị dọa đến mức hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem-cam-hoan/2685321/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.