Một ngày đẹp trời, Liễm Diệm cùng Ứng Nhược Thiên tiến cung thăm Liễm Trần, vừa đi đến cửa liền hỏi nội thị:
_ Hôm nay Hoàng Thượng đã xuống giường được chưa?
_ Hồi Vương gia, Hoàng Thượng hôm nay vẫn nghỉ ngơi, tất cả việc ăn cơm nghỉ ngơi cho đến tắm gội đều do Ly thị vệ chăm sóc! – Thị vệ cung kính hồi báo.
Liễm Diệm che miệng cười khẽ: ” Ly kia cũng quá lo lắng cho đại ca ta, kỳ thực thân thể đại ca đã khá hơn nhiều rồi, thế mà Ly vẫn không cho hắn xuống giường, coi như bảo bối. Đại ca xem cũng được nước làm tới y như tiểu hài tử, mặc cho tên ngốc Ly kia ào ào ôm đến ôm đi, đúng như Ly vẫn hay gọi hắn [ Tiểu bất điểm nhi! ]. Nhìn sang bên cạnh thấy vẻ mặt lạnh lùng của Ứng Nhược Thiên, hắn thầm nghĩ: “Nếu mà Thiên ca ca cũng như thế mỗi ngày ôm ta thì thật là tốt biết bao a!”. Tựa như hiểu được ý nghĩ của hắn, Ứng Nhược Thiên đứng bên cạnh trợn mắt ngó hắn, mắng không hãm thanh: ” Ngươi thật là tiểu ác ma, ngày nào cũng dày vò làm chân ta như nhũn ra, còn muốn khiến ta ôm ngươi? “
Liễm Diệm bị nói trúng tim đen đành cười trừ, kéo tay áo Ứng Nhược Thiên đi về phía nội điện.
_ Tiểu bất điểm nhi đại ca! – Khẽ cười nhạo, Liễm Diệm kéo Ứng Nhược Thiên chậm rãi tiến vào Bàn Long Điện.
Liễm Trần mặt lập tức ửng đỏ, tiểu đệ này, gần đây càng ngày càng vô pháp vô thiên!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem-cam-hoan/2685309/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.