Ngoài điện, mấy vị phi tần không chịu cho nội thị lấy máu, đang khóc lóc ầm ỹ đòi gặp hoàng thượng, Tả tướng cau mày, không nói một lời.
“Tả tướng đại nhân, người hãy phân xử đi, dựa vào cái gì mà đòi lấy máu của chúng ta?” Trần phi rấm rứt nói. Vừa rồi nàng thấy các nội thị cung nữ, ngự y đều từng người bị lấy máu, cảm thấy thật kỳ quái, còn tưởng có liên quan đến căn bệnh của hoàng thượng, nhưng lại nghe bọn nội thị rì rầm bàn tán là hoàng thượng bị hạ độc, lấy máu để điều tra hung thủ! Khiến cho các vị phi tần sợ hãi không thôi, đột nhiên lại nghe nói muốn lấy máu các nàng, lại càng lo lắng, lỡ đâu máu của họ có vấn đề gì thì biết làm sao đây?
“Chúng ta một lòng trung tâm với hoàng thượng, vô cùng yêu thương người, làm sao có thể hạ độc hại người cơ chứ?” Ngọc phi ủy khuất nức nở.
“Không biết có kẻ gian nào xúi giục, còn đòi lấy máu của những người kề cận hoàng thượng như chúng ta, quả thực quá hoang đường!” Hoàng hậu vẻ mặt tái nhợt, tức tối nói.
Một trận thanh âm phụ họa bát nháo ồn ào, vẻ mặt Tả tướng càng nhăn lại! Đang định mở miệng, đột nhiên một giọng nói lạnh như băng mà đầy chế giễu vọng đến: “Hoàng tẩu, bổn vương chính là kẻ gian xúi giục lấy máu các người đó, người tính sao đây?” Liễm Diệm vẻ mặt lạnh băng, chậm rãi tiến ra ngoài điện. Liễm Âm và Ứng Nhược Thiên theo sát bên cạnh.
Trần phi và Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-diem-cam-hoan/2685303/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.