Trước cửa Khinh Hoan quán, một vị nam tử có đôi mắt bích lục đứng ngây người. Tên tiểu tư hoảng sợ nhìn người này, chính xác là ánh mắt màu lục. Má ơi, không phải là yêu quái chứ? Hắn ta sợ tới mức lùi lại hai bước, chạy vọt vào trong gọi quán chủ ra xem.
Cuống quít chạy đến trước mặt Thường Khinh Hoan đang ở hậu viên nói chuyện phiếm cùng Sở Thanh Phong và Trần tiên sinh, thở hổn hển thưa:
- Quán… quán chủ, trước cửa có yêu quái tới!
Thường Khinh Hoan quay người, khinh khỉnh mắng:
- Tên tiểu tử này, bị táo bón sao hả? Nói nhảm nhí gì vậy?
- Quán chủ, thật mà, có một nam nhân đôi mắt màu lục, đây không phải yêu quái thì là cái gì?
Tên tiểu tư chưa nói hết, thấy Thường Khinh Hoan biến sắc, nhanh như gió chạy vội ra ngoài. Sở Thanh Phong cùng Trần tiên sinh nhìn nhau, cũng chạy vội ra theo.
- Hắn bị sao vậy? – Tiểu tư gãi gãi đầu, quán chủ của họ sao tự nhiên vẻ mặt cũng như bị táo bón? Vậy mà còn nói ta!
Thường Khinh Hoan vụt chạy, tới trước quán, vỗ lên cánh cửa, thấy nam nhân mắt lục nhìn mình chằm chằm, nước mắt không kìm được mà chảy dài, trong miệng mắng:
- Bích nhãn tặc, ngươi…ngươi còn trở lại ư!
Người nọ vẻ mặt thâm tình đưa mắt nhìn hắn, miệng nói:
- Hoan nhi, ta đã trở về. Ta trở về đón ngươi! – Nói xong, liền tiến tới, ôm lấy Thường Khinh Hoan, hai người đứng giữa phố hôn nhau thắm thiết.
Trần tiên sinh vừa tới đã ngơ ngác nhìn hai người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liem-am-van-tinh/201535/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.