Bộ phim kết thúc.
Thạch Khải ngơ ngác đi theo đoàn người đi ra rạp chiếu phim.
Những người khác vừa đi vừa thảo luận nội dung bộ phim.
"Không ngờ nữ chính lại hắc hóa*, một mình làm chuyển biến toàn trường!"
(*Hắc hóa: là từ dùng để chỉ những nhân vật sau một thời gian chịu đựng khổ sở, có thể là bị vu oán giá họa, người khác hãm hại đến mức không thể nhẫn nhịn được nữa, vì thế họ cần phải 'ác' lên để bảo vệ bản thân mình.)
"Thật máu tanh. Nhưng mà xem xong cảm thấy khá hay, rất tuyệt."
"Bộ phim rõ ràng là không logic. Nữ chính phần đầu rõ ràng rất bình thường, nửa phần sau trong chớp mắt vũ lực tăng mạnh."
"Logic là cái gì? Có thể ăn không? Nhìn đẹp là được. Tôi thích nữ chính thống trị toàn màn hình, sống sót một mình."
"..." Thạch Khải yên lặng suy nghĩ: nghe có vẻ rất vui. Nhưng mà cô xem đứt quãng nên hoàn toàn không nhớ rõ nội dung nửa phần sau của bộ phim. Tất cả là bởi vì người nào đó ở bên cạnh cản trở.
Nghĩ đến đây, cô bất mãn trừng mắt nhìn Hứa Ninh: "Đều do anh!"
"Đúng, đúng, tất cả là lỗi của anh." Hứa Ninh căn bản không biết Thạch Khải đang trách điều gì, trực tiếp đồng ý một câu, nghiêng mặt tiến lại gần Thạch Khải cười đến thỏa mãn.
Hôn cũng hôn, ôm cũng ôm, bộ phim đáng giá tiền vé.
Giá trị siêu đặc biệt!
Thạch Khải lại vừa bực mình vừa buồn cười, cảm giác bất đắc dĩ.
"Hay là chúng ta xem thêm bộ phim nữa?" Hứa Ninh chớp mắt, tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-tien-hoa-cua-thay-boi/977618/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.