Sắc trời đã tối, trước trạm xe của chung cư Văn Hưng, một chiếc xe buýt đang ngừng lại, cửa xe mở ra.
Liễu Y chậm rãi bước xuống xe, cúi đầu nhìn qua đồng phục làm việc màu xámtro, đưa tay đè cái mũ xuống trên đầu, mắt liếc cửa chung cư vẫn cònbóng của ký giả, làm bộ như người đi đường, tránh tầm mắt ký giả, cúiđầu quẹo vào trong căn hộ.
Một đường tránh né, đến cuối lầu, saukhi mở cửa, tiện tay đóng lại, rồi cô khẽ dựa vào cửa, hít sâu một hơi,sau đó đem cái mũ trên đầu ném vào tủ giày giày thượng ném, cất bước đivào phòng khách, đi tới phía trước cửa sổ, từ bệ cửa sổ nhìn xuống dưới, Liễu Y thở dài một tiếng, là chuyện gì đang xảy ra chứ, làm sao lạigiống như Tom & Jerry vậy trời.
Nhưng bây giờ đã như thế rồi, thì dù như thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể tiếp nhận, một mất một cònmà thôi, nhưng mà, chắc qua tầm vài ngày, họ cũng sẽ phải quên thôi.
Sáng hôm sau, Liễu Y mới vừa mở mắt ra, thì nghe điện thoại di động bên taikêu lên, từ trong chăn vươn tay ra cầm điện thoại di động lên.
"Chị Tiền, thế nào sớm như vậy mà gọi điện thoại rồi." Liễu Y ngáp một cái, ngồi thẳng thân thể.
Tiền Văn Phương nắm tờ báo trong tay, tâm tình kích động không để ý tới gì nữa "Liễu Y, em xem báo chưa?"
"Em còn chưa rời giường đây này, chị Tiền à." Liễu Y hiếm khi được nghỉ ngơi, đang muốn bồi bổ giấc ngủ.
"Đánh thức em sao." Tiền Văn Phương lúc này mới nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-cua-nhan-vat-nho-trong-lang-giai-tri/97825/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.